Em là bông hoa dại
Giữ hồn anh bay qua
Anh ơi ! Xin dừng lại
Để một lần em trao
Giữ hồn anh bay qua
Anh ơi ! Xin dừng lại
Để một lần em trao
Chẳng để lại thương đau
Bông hoa thắm một màu
Tim không đau vết xước
Thấm trong anh từng ngày
Bông hoa thắm một màu
Tim không đau vết xước
Thấm trong anh từng ngày
Em thơm hương trời quê
Chim sải cánh từng chiều
Em hoa thơm mới nở
Mộng về hết cô liêu
Chim sải cánh từng chiều
Em hoa thơm mới nở
Mộng về hết cô liêu
Tình em trao một lần
Thấm đượm vào tim anh
Em ơi ! Anh vẫn nhớ
Dù nghìn trùng cách xa...
Thấm đượm vào tim anh
Em ơi ! Anh vẫn nhớ
Dù nghìn trùng cách xa...
Nguyễn
Dũng
........................
Bài cảm họa không tựa đề
........................
Bài cảm họa không tựa đề
Ngày nào còn bé dại
Chúng mình bạn với nhau
Ta hồn nhiên tự tại
Thời gian rồi qua mau
Chúng mình bạn với nhau
Ta hồn nhiên tự tại
Thời gian rồi qua mau
Tan trường mưa ướt áo
Nhớ nón vải anh trao
Tóc dài mù mây ảo
Để tim ai nghẹn ngào
Nhớ nón vải anh trao
Tóc dài mù mây ảo
Để tim ai nghẹn ngào
Tan hợp đời gian lao
Chia xa ngày tao loạn
Đau thương làm hốt hoảng
Bàng hoàng kín trời cao
Chia xa ngày tao loạn
Đau thương làm hốt hoảng
Bàng hoàng kín trời cao
Giờ sương khói chao dao
Tóc cũng phai nhạt màu
Hoa phơi hoà xác máu
Hồn thơ còn nôn nao...
Tóc cũng phai nhạt màu
Hoa phơi hoà xác máu
Hồn thơ còn nôn nao...
Hồ Thuý
Hương
..............................
..............................
Những bông hoa dại không người hái
Lặng lẽ bốn mùa khắp mọi nơi
Không có người mong và kẻ đợi
Thời gian vô nghĩa tháng năm ơi.
Hoa dại vẫn là hoa dại thôi
Từ thuở xa xưa chẳng có người
Đặt cho tên gọi loài hoa ấy
Hoa dại suốt đời chẳng có đôi .
Lặng lẽ bốn mùa khắp mọi nơi
Không có người mong và kẻ đợi
Thời gian vô nghĩa tháng năm ơi.
Hoa dại vẫn là hoa dại thôi
Từ thuở xa xưa chẳng có người
Đặt cho tên gọi loài hoa ấy
Hoa dại suốt đời chẳng có đôi .
Anna
Hoa
................................
................................
Ngại ngần từ ái khép son môi
Hoa dại vườn xưa cũng tàn rồi
Chiếc lá đơn côi đường mưa tối
Cỏ rối tên hoa cũng bồi hồi
Giọt buồn gieo tưới khắp mênh mông
Thu đi cho lạnh rét tuôn dòng
Nơi xa buốt dạ người trông ngóng
Nhung nhớ trong lòng tháng lập đông.
Hoa dại vườn xưa cũng tàn rồi
Chiếc lá đơn côi đường mưa tối
Cỏ rối tên hoa cũng bồi hồi
Giọt buồn gieo tưới khắp mênh mông
Thu đi cho lạnh rét tuôn dòng
Nơi xa buốt dạ người trông ngóng
Nhung nhớ trong lòng tháng lập đông.
Hồ Thuý
Hương