HỌC Nghe Cảm Nhẫn Họa Thơ Đường!
Học để thâm trầm giữ kỷ cương.
Học bỏ cơn vui còn lỡ vướng
Học kìm mối giận mãi lầm vương
Học tươi nét mặt đang cười gượng
Học lắng đôi tai lãng bất thường
Học khỏi lụy phiền bao nghiệp chướng
Học người hỏi bạn hướng hồng dương!
NGHE thông đạo lý hiểu văn chương
Nghe ngẫm điều hay để nhúng nhường
Nghe hỏi truy cùng bao lụy vướng
Nghe tìm xét tận lắm tai ương.
Nghe người gợi ý trao tâm tưởng
Nghe bạn trao tình giải lý cương
Nghe hiểu chưa tròn ngây thạch tượng!
Nghe hồn lạc lõng chốn mù sương…
CẢM thông văn mở lối soi đường
Cảm nhận thơ ngời nét yêu thương
Cảm xúc từng câu không lỗi chướng
Cảm mê mỗi ý chẳng hạt cương
Cảm lo kém chữ làm thơ sượng
Cảm ngại thô từ khiến nghĩa trương
Cảm nỗi khi bàn tranh luận hướng...
Cảm phiền khích bác thiệt vô phương…
NHẪN say đọc sách gối đầu giường
Nhẫn ẩn sưu tầm mở xó rương
Nhẫn cố công tìm quên góc xưởng
Nhẫn lao sức kiếm lộn quanh vườn...
Nhẫn tìm học hỏi danh không tưởng
Nhẫn nhịn trao dồi lợi lánh vương
Nhẫn tránh xô bồ sa lụy chướng
Nhẫn chờ cảm hứng đặng tinh tường
HỌA vàng đất Mẹ lúa nồng hương
Họa đỏ quê Cha chí hùng cường
Họa tỏa rừng hoang vùi bão chướng
Họa bừng rẫy vắng lịm tai ương
Họa hồng lãnh hải khơi mơ tưởng
Họa biếc sông hồ khởi mộng vương
Họa dải sơn hà uy dũng tướng!
Họa vang bốn bể tiếng vô lường
THƠ thuyền tải đạo lý ngời hương
Thơ chứa tâm tình tỏ mến thương
Thơ ước quê nhà luôn thịnh vượng
Thơ cầu đất Mẹ mãi hùng cường
Thơ nêu trí dũng lòng vô lượng
Thơ ngợi hùng anh chí chẳng lường
Thơ dậy hồn thiêng cao ngất ngưỡng
Thơ vang khí phách ngợi hiền lương!
ĐƯỜNG thông trí đạo nhờ tu dưỡng
Đường ác tâm tà tạo thảm thương
Đường chính quang minh rực nắng hường
Đường gian xảo quyệt trùm mây chướng
Đường cong hiểm hóc dạ không lường…
Đường thẳng thênh thang lòng tận hưởng
Đường ngắn như đời tợ khói sương...
Đường chiều tối sẫm tìm đâu hướng???
Cư-
Nguyễn.