THÔI tình đã dứt mộng tàn xơ
Tiếc nữa làm tim rũ bạc phờ
Lặng dõi thời gian hòa tiếng thở
Đan thầm kỷ niệm hóa lời thơ
Vầng trăng khuyết dạng mang sầu nhớ
Bóng nhạn nhòa tăm để ngóng chờ
Sóng dậy trùng dương muôn cách trở
Đêm trường khắc khoải nỗi buồn vơ
*
Lặng lẽ từng đêm dưới nguyệt mờ
Đan hoài chẳng kết trọn vần thơ
Từng trang khắc khoải mang sầu nhớ
Mỗi nét âm thầm gởi mộng mơ
Chỉ thấy đau lòng duyên đã lỡ
Còn thêm xót dạ cảnh ơ hờ
Cồn dâu một thoảng nào ai ngỡ…
Biển cuốn người đi biệt xa bờ
**
Để lại riêng mình kiếp lẻ trơ
Chờ trông tóc điểm bạc đâu ngờ
Bên trời hạnh phúc ai còn nhớ…
Giữa chốn phong trần bóng ngẩn ngơ
Hẹn ước ngày nao đành rũ nợ
Thề mong thưở ấy cũng ơ thờ
Hoàng hôn phủ tím màu tan vỡ
Nước chảy trôi đời dạt lửng lơ…
***
Về sông kỷ niệm lúc ngây khờ
Tắm gội cho lòng hết trĩu đơ
Nắng dịu tan sầu lo trắc trở
Mây xua cuốn hận tủi xa lờ…
Nằm trên bãi cát hoài mong nhỡ
Mắc võng bên vườn vọng tuổi thơ
Khoảnh khắc hồn êm đềm chạnh ngỡ
Quay về thưở bé dại mê đờ.
Cư-Nguyễn
Tiếc nữa làm tim rũ bạc phờ
Lặng dõi thời gian hòa tiếng thở
Đan thầm kỷ niệm hóa lời thơ
Vầng trăng khuyết dạng mang sầu nhớ
Bóng nhạn nhòa tăm để ngóng chờ
Sóng dậy trùng dương muôn cách trở
Đêm trường khắc khoải nỗi buồn vơ
*
Lặng lẽ từng đêm dưới nguyệt mờ
Đan hoài chẳng kết trọn vần thơ
Từng trang khắc khoải mang sầu nhớ
Mỗi nét âm thầm gởi mộng mơ
Chỉ thấy đau lòng duyên đã lỡ
Còn thêm xót dạ cảnh ơ hờ
Cồn dâu một thoảng nào ai ngỡ…
Biển cuốn người đi biệt xa bờ
**
Để lại riêng mình kiếp lẻ trơ
Chờ trông tóc điểm bạc đâu ngờ
Bên trời hạnh phúc ai còn nhớ…
Giữa chốn phong trần bóng ngẩn ngơ
Hẹn ước ngày nao đành rũ nợ
Thề mong thưở ấy cũng ơ thờ
Hoàng hôn phủ tím màu tan vỡ
Nước chảy trôi đời dạt lửng lơ…
***
Về sông kỷ niệm lúc ngây khờ
Tắm gội cho lòng hết trĩu đơ
Nắng dịu tan sầu lo trắc trở
Mây xua cuốn hận tủi xa lờ…
Nằm trên bãi cát hoài mong nhỡ
Mắc võng bên vườn vọng tuổi thơ
Khoảnh khắc hồn êm đềm chạnh ngỡ
Quay về thưở bé dại mê đờ.
Cư-Nguyễn