Gió lạnh đầu Đông bước rã rời
Cơn sầu lữ thứ hận nào vơi
Trông về cố quận xa mờ nẻo
Vọng hướng làng quê khuất thắm đời
Mấy bận sang Thu vàng lá trải
Bao lần chuyển Hạ trắng sương rơi
Cô phòng có kẻ âm thầm đợi...
Cánh nhạn còn mê mải cuối trời
Cơn sầu lữ thứ hận nào vơi
Trông về cố quận xa mờ nẻo
Vọng hướng làng quê khuất thắm đời
Mấy bận sang Thu vàng lá trải
Bao lần chuyển Hạ trắng sương rơi
Cô phòng có kẻ âm thầm đợi...
Cánh nhạn còn mê mải cuối trời
Cư- Nguyễn.
4177
LỆ TÀN THU
LỆ TÀN THU
Tàn thu lặng lẽ bước chân rời
Có phải ân tình cũng vợi vơi
Chẳng nhớ thời gian biền biệt cõi
Đành quên kỷ niệm xốn xang đời
Ngày qua tháng lại tâm buồn bã
Nghĩa bỏ quên tình lệ rớt rơi
Lá rụng âm thầm nơi cảnh cũ
Đàn chim mải miết tận xa trời
Có phải ân tình cũng vợi vơi
Chẳng nhớ thời gian biền biệt cõi
Đành quên kỷ niệm xốn xang đời
Ngày qua tháng lại tâm buồn bã
Nghĩa bỏ quên tình lệ rớt rơi
Lá rụng âm thầm nơi cảnh cũ
Đàn chim mải miết tận xa trời
Minh Hien
TÀN THU
Lặng lẽ tàn thu lá đỏ rời
Ngâu buồn những tiếc giọt đầy vơi
Và mây nhẹ phủ bên triền lối
Vẫn lệ mờ dâng giữa cảnh đời
Ngả bóng dương tà đêm mãi rụng
Nghiêng vầng nguyệt khuyết buổi hoài rơi
Người xa chẳng nhớ lần ai đợi
Lạc lõng tình bay ở cuối trời
Ngâu buồn những tiếc giọt đầy vơi
Và mây nhẹ phủ bên triền lối
Vẫn lệ mờ dâng giữa cảnh đời
Ngả bóng dương tà đêm mãi rụng
Nghiêng vầng nguyệt khuyết buổi hoài rơi
Người xa chẳng nhớ lần ai đợi
Lạc lõng tình bay ở cuối trời
TVV