Gió lạnh dường Đông đã chuyển mùa
Thu còn tiếc rẻ hững hờ mưa
Bên đường lá thẩn thờ rơi rụng
Ngả phố người lặng lẽ bước khua
Lãng bạt chùn chân về bến nhỉ?
Phiêu bồng mỏi gối lại nhà chưa?
Quê nghèo vẫn nặng tình chan chứa
Mẹ ngóng chờ con, đã mới vừa...
Thu còn tiếc rẻ hững hờ mưa
Bên đường lá thẩn thờ rơi rụng
Ngả phố người lặng lẽ bước khua
Lãng bạt chùn chân về bến nhỉ?
Phiêu bồng mỏi gối lại nhà chưa?
Quê nghèo vẫn nặng tình chan chứa
Mẹ ngóng chờ con, đã mới vừa...
Cư- Nguyễn