F ĐÀ LẠT TRONG NỖI NHỚ! ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


ĐÀ LẠT TRONG NỖI NHỚ!


Đà lạt mùa Đông! Nỗi nhớ không nguôi,
Nhớ phố mênh mông sương phủ lưng đồi,
Phiên gác giao thừa vọng buồn tiếng nhạc…
“Xuân này không về…” tê đắng bờ môi!
Đà lạt Xuân này? Nhớ quá Xuân xưa,
Đồi Bắc lặng nghe trời đất giao mùa…
Một đám nhớ nhà chuyền nhau điếu thuốc,
Thoáng bốn mươi năm! Như một cơn mưa.
Đà lạt Hạ này! Mấy đứa về thăm?
Trường Mẹ chơ vơ cay đắng lặng thầm,
Dăm đứa đằng xa ngóng nhìn cúi mặt…
Hạt bụi nào cay mắt ngóng xa xăm
Đà lạt Thu về thông đổi màu không?
Hay vẫn mãi xanh hy vọng chờ mong
Rừng Ái ân xưa thiết tha giấc mộng
Cam ly vẫn tràn thổn thức cháy lòng
Đà lạt bốn mùa theo nhịp buồn trôi…
Có gió mãi mê dõi bốn phương trời
Có mây nóng lòng trôi tìm khắp hướng
Cố nhân đâu rồi biền biệt ngàn khơi
…..
Đà lạt giờ này! Một góc trời xa,
Bao đứa ly hương day dức nhớ nhà…
Tuyết lạnh quê người nhớ về phố núi,
Trầm bổng nhạc buồn da diết lời ca.
Đà lạt quê nhà một thoáng ngậm ngùi
Mấy đứa âm thầm rời bỏ cuộc chơi
Mấy kẻ cô đơn canh tàn sầu tủi
Bao nỗi truân chuyên bão táp cuộc đời
Đà lạt hoàng hôn nỗi nhớ khôn nguôi!
Nhạt tóc thời gian sương phủ lưng đồi
Lòng cố tìm quên sao tim mãi nhóí
Đêm lạnh choàng mình nghẹn nhớ xa xôi…
Cư-Nguyễn.