MẸ khẽ “ầu ơ…” nồng giấc đượm
Con say đắm ngủ mặt xinh ngời
Mẹ ra phố chợ bơ phờ nghĩ
Con đến sân trường mải miết chơi
Mẹ vẫn quê nghèo nơi cuối biển
Con hoài viễn xứ tận chân trời
Mẹ mòn mỏi đợi tàn hơi thở…
Con muộn màng than khóc…MẸ Ơi!!!
Con say đắm ngủ mặt xinh ngời
Mẹ ra phố chợ bơ phờ nghĩ
Con đến sân trường mải miết chơi
Mẹ vẫn quê nghèo nơi cuối biển
Con hoài viễn xứ tận chân trời
Mẹ mòn mỏi đợi tàn hơi thở…
Con muộn màng than khóc…MẸ Ơi!!!
MẸ đã ngàn thu cách trở rồi
Mẹ đành khiến trẻ chịu mồ côi
Mẹ là chỗ dựa như rừng bách
Mẹ điểm bình an tựa núi sồi
Mẹ hỡi! Đâu lời ru lắng đọng?
Mẹ à… chỉ tiếng mõ trầm thôi…
Mẹ về tiên cảnh xa trần thế
Mẹ rảo nhàn du giữa suối đồi…
Mẹ đành khiến trẻ chịu mồ côi
Mẹ là chỗ dựa như rừng bách
Mẹ điểm bình an tựa núi sồi
Mẹ hỡi! Đâu lời ru lắng đọng?
Mẹ à… chỉ tiếng mõ trầm thôi…
Mẹ về tiên cảnh xa trần thế
Mẹ rảo nhàn du giữa suối đồi…
Cư-Nguyễn