Vỡ vụn linh hồn
nát cả thơ
Người đi bỏ lại trái tim khờ
Thuyền trôi mất dạng lòng còn ngỡ...
Kẻ đứng vô hồn dạ vẫn mơ
Gở mãi sao tình vương rối nhợ
Buông hoài hỏi nợ vướng lầm tơ
Rằng quên cứ nặng sầu duyên lỡ
Chẳng trách đêm về lặng lẽ ngơ...
Người đi bỏ lại trái tim khờ
Thuyền trôi mất dạng lòng còn ngỡ...
Kẻ đứng vô hồn dạ vẫn mơ
Gở mãi sao tình vương rối nhợ
Buông hoài hỏi nợ vướng lầm tơ
Rằng quên cứ nặng sầu duyên lỡ
Chẳng trách đêm về lặng lẽ ngơ...
Cư- Nguyễn.