Sao Anh không về thăm Phan Thiết
Nhìn nắng Mường giang sóng sánh vàng
Nhìn áng mây chiều bay tha thướt
Nhìn trời Phan Thiết lúc xuân sang
Sao Anh không về thăm Phan Thiết
Còn đó dồi dương liễu ngút ngàn
Biển vẫn thì thầm bao nỗi nhớ
Trăng ngà vẫn in dấu thời gian
Sao Anh không về thăm Phan Thiết
Lầu Ông Hoàng vẫn dứng chơ vơ
Mưa bụi, sương mờ giăng muôn lối
Lặng lẽ về đâu những con thuyền
Phan Thiết một màu xanh như ngọc
Mũi Né, Hòn Rơm nắng trải vàng
Bàu Trắng nghiêng nghiêng đồi Trinh Nữ
Sen hồng tươi thắm cả không gian
Sao anh không về thăm Phan Thiết
Gió cát thùy dương vẫn thắm tình
Xuân đến đây rồi bao nhung nhớ
Một trời Phan Thiết thuở ngây thơ.