F Một bài thơ ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Một bài thơ

         Mấy hôm rồi trời Phan Thiết không nắng âm u mây xám. Buồn quá chẳng biết làm gì tớ bèn ghé nhà thầy Q Đức thăm chơi.
        Vẫn chiếc bàn xưa với bình trà độc ẩm, nay thấy khách vào thầy bèn lấy thêm chiếc tách nhỏ rót nước mời. Trà của thầy thật tuyệt thoang thoảng mùi cửa gừng. Nhấp xong ngụm trà tớ hỏi:
          - Mấy hôm rày trời muốn bão chắc thầy không đi đâu!?
          - Ừ! đi đâu được ra đường cứ ngại mưa! Hơn nữa....
          Thầy ngập ngừng đưa đôi mắt nhìn xa xăm. Để tiếp lời tớ bèn nói:
          - Chắc có điều gì buồn lắm nhỉ??
          - Vâng cứ mỗi cuối năm khi gió mùa Đông Bắc đem cái lạnh về mình lại nhớ lời hẹn của một người bạn gái nói lúc ra đi là khi nào có dịp sẽ về thăm. Nay đã gần 10 năm có nhiều lúc trong mơ mình đã thấy..
          - Chắc là thấy "nàng" về phải không!??
          Thầy mỉm cười cúi đầu... không nói. Ngừng chút ngâm khe khẻ vừa đủ hai người nghe.
Mai em về khu vườn nhỏ nở hoa
Anh sẽ tặng em một bông hoa thật đẹp
Hoa màu vàng có tình anh màu trắng
Trắng một màu như tuyết Phú Sĩ sơn
Mai em về mèo con thôi ngủ
Cất tiếng kêu xao động khung trời
Chiếc bình hoa leng keng gõ nhịp
Đánh thức khua kỷ niệm xa vời
Em về.
Hạt sỏi trên đường chao động nhẹ
Ly rượu
Trên tay chưa uống đã say
Tháng ngày,
Ngừng trôi mân mê tà áo.
Xa quá lâu rồi mới gặp lại em.
Hôm xa em trên bến tàu sông nước
Tưởng thế nào cũng chẳng gặp lại nhau
Em về
Ngượng ngùng nước mắt
Chảy ngược vào hồn thành vết cắt niềm đau
Thôi em về cho anh thấy được em
Để mộng mị trong đêm thành sự thật
Đôi mắt tròn long lanh giọt nước mắt
Chiếc mũi thanh xuân - hơi thở nồng nàn.
Miệng em cười hàm răng đều đặn
Như hạt bắp xưa ta cắn giữa mùa hè.
Xuân em về ta nắm tay dịu vợi
Bàn tay mềm trau chuốt ngón yêu thương..
          Không gian như ngưng lại. Tớ ngẩm trong lòng: Thầy làm thơ hay quá. Có gửi cho ai không !????Hay là hư vô.
          Mưa đổ thật lớn. Cảnh vật nhòa dần.
          Ô hay giấc mơ . Hết
NSĐ