Đã dành phận mỏng duyên thừa,
Em cam ôm hết mây mưa đầy trời.
Mộng lòng vỗ cánh xa khơi,
Tình chung không vẹn chơi vơi lòng đầy.
Thơ buồn gửi lá hoa bay,
Gửi lên đỉnh nhớ ,đắng cay vũng sầu.
Khóc cười thân phận bể dâu
Có không một kiếp về đâu hỡi người ?
Vắng mây trăng vỡ giọng cười
Vắng mưa cây cỏ cũng lười tốt xanh
Gió lay cho lá xa cành
Mong manh duyên nợ chàng đành xa em...