F BÁT CHÁO HOA! ❤️ ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


BÁT CHÁO HOA! ❤️

Lội ngược dòng! 
Ngày được lệnh di tản, theo chân gia đình cùng cả xóm làng ra bến xuống ghe đi về vùng an bình tránh đạn bom. 
Cảnh tưởng hối hả, người lên, kẻ xuống. 
Đồ đạc trôi lềnh bềnh trên sông. 
Tiếng gọi nhau chí choé. 
Tiếng đạn rít trên không. 
Mọi người hoảng loạn. 
Chiếc thuyền vội vả quay bánh lái. 
Bỏ lại sau lưng làng Vinh Phú. 
Nơi tôi ấp ủ cả khoảng trời ấu thơ. 
Đêm xuống dần... 
Nỗi buồn chất chứa vướng mang. 
Ngày mai sẽ ra sao? 
Tôi phải rời ghế nhà trường ? 
Gia đình sống thế nào? 
Mọi người tìm cho mình một chỗ trú thân. 
Riêng tôi vẫn miên man cạnh mạn thuyền. 
Lo sợ... Hoang mang... 
và…
Tôi bắt đầu choáng váng, cơn say sóng khiến nôn oẹ, mật xanh, mật vàng. 
Thúc bách liên hồi, không còn sức lực. 
Cứ thế mà tuôn ra. 
Mệt lả, một bàn tay ai đó chạm vai tôi, lay dậy. 
Tỉnh lại đi em. 
Một chiếc khăn nóng đắp trên trán. 
Một ly nước Chanh nóng pha Gừng. 
Mở mắt ra, cạnh tôi một người nam giới. 
Chú vui mừng, đỡ tôi lên trao tôi một chén cháo trắng. 
Cảm giác ngại ngùng lại thẹn thùng. 
Cháu cảm ơn Chú (lí nhí) 
Chú cười xoà , (không có gì, đừng ngại). 
Sau nầy được biết Chú đi biển và nấu cơm cho Ghe. 
Hai chú cháu vui vẻ, huyên thuyên. 
Thuyền cập bến, từ giã Chú tôi về miền đất lạ. 
Bóng Ghe lui dần, chú đứng đưa tay vẫy. 
Suốt 42 năm qua, tôi không gặp lại, Chú ở đâu? 
Chú còn ở Việt Nam hay đã đi nước ngoài? 
Tôi ước ao mong gặp lại Chú một lần. 
Để nói rằng: Cảm ơn Chú. Cảm ơn chén Cháo trắng năm xưa. 
Nghĩ về người ơn cảm xúc dâng trà . 
Ôi Chú.
Bát Cháo hoa.
Kỷ niệm . ️ CATARINA Lan! (Lan 2)