Quê mình đẹp lắm Thương Chánh ơi
Nhin xa nước biếc sắc xanh trời
Nơi đây sóng dịu nước trùng khơi
Dòng người hòa quyện trắng nơi nơi
Nhin xa nước biếc sắc xanh trời
Nơi đây sóng dịu nước trùng khơi
Dòng người hòa quyện trắng nơi nơi
Nguyễn Văn Biên
Thương Chánh quê tôi
nước xanh ngời
Thương Chánh hiền hòa tỏa trùng khơi
Thương Chánh mênh mang hoài ngóng vợi
Thương Chánh cát vàng bóng chiều lơi
Thương Chánh rộn ràng mùa hạ tới
Thương Chánh chào mừng khách muôn nơi
Thương Chánh xa rồi ai đó hỡi
Thương Chánh ngập tràn nỗi niềm ơi
Thương Chánh hiền hòa tỏa trùng khơi
Thương Chánh mênh mang hoài ngóng vợi
Thương Chánh cát vàng bóng chiều lơi
Thương Chánh rộn ràng mùa hạ tới
Thương Chánh chào mừng khách muôn nơi
Thương Chánh xa rồi ai đó hỡi
Thương Chánh ngập tràn nỗi niềm ơi
Sóng biếc xanh xanh... gió mát lành.
Hạnh phúc quá... tay trong tay tình hỡi.
Hãy đợi người thương... vẫy gọi nhau.
Hạnh phúc quá... tay trong tay tình hỡi.
Hãy đợi người thương... vẫy gọi nhau.