Thương hoài chẳng được tiếc
ngày xanh,
Kẻ khuất sau mưa bước độc hành.
Trót vấn vương vầng trăng tuyệt ảnh,
Yêu lầm một nẻo… lụi tàn nhanh.
Ngồi trông giọt nắng thềm rêu vắng,
Giữ nét sầu thôi chẳng đoạn đành
Mộng ảo chìm sâu cùng bão lạnh
E người bỏ mặc thức tàn canh!
Kẻ khuất sau mưa bước độc hành.
Trót vấn vương vầng trăng tuyệt ảnh,
Yêu lầm một nẻo… lụi tàn nhanh.
Ngồi trông giọt nắng thềm rêu vắng,
Giữ nét sầu thôi chẳng đoạn đành
Mộng ảo chìm sâu cùng bão lạnh
E người bỏ mặc thức tàn canh!
Hồ
Thúy Hương