Em vờ vật ... lau thưa đầu ngọn gió,
Có nghe chiều mờ tỏ dấu mây buông.
Chồng chất não nùng, đêm vọng tiếng chim muông.
Rồi rơi mãi giọt mưa mùa xa vắng.
Như ngày tháng đong đầy trăm cay đắng
Ngựa mịt mùng lội bến tối trầm luân
Đủ ngọt ngào, dư hương dẫu bâng khuâng
Yên ngủ nhé tình nồng như nắng lụa.
Anh đã đến ru giấc đời goá bụa
Đà thấu nỗi niềm đêm trắng mắt miên man
Có ai về góp nhặt hết bình an
Vợ tay gối… anh mơ mình son rỗi
Như trẻ thơ trả về thời nông nỗi
Chim xa rừng thương cội nhớ cây
Quyên lẻ bầy thảng thốt vọng trời mây
Nhập nhoạng trời đêm, thương đau hờn tủi
Bầy chia bầy... sao nỡ buổi phân ly....!
Hồ Thúy Hương
Có nghe chiều mờ tỏ dấu mây buông.
Chồng chất não nùng, đêm vọng tiếng chim muông.
Rồi rơi mãi giọt mưa mùa xa vắng.
Như ngày tháng đong đầy trăm cay đắng
Ngựa mịt mùng lội bến tối trầm luân
Đủ ngọt ngào, dư hương dẫu bâng khuâng
Yên ngủ nhé tình nồng như nắng lụa.
Anh đã đến ru giấc đời goá bụa
Đà thấu nỗi niềm đêm trắng mắt miên man
Có ai về góp nhặt hết bình an
Vợ tay gối… anh mơ mình son rỗi
Như trẻ thơ trả về thời nông nỗi
Chim xa rừng thương cội nhớ cây
Quyên lẻ bầy thảng thốt vọng trời mây
Nhập nhoạng trời đêm, thương đau hờn tủi
Bầy chia bầy... sao nỡ buổi phân ly....!