Nơi góc trời em có nỗi niềm riêng
Em khẽ hát như bao lần em hát
Chiều hôm nay mây trời giăng bàng bạc
Vội vã xe chiều về lại quê hương,
Em khẽ hát như bao lần em hát
Chiều hôm nay mây trời giăng bàng bạc
Vội vã xe chiều về lại quê hương,
Bên nhau chuyện không dài như nhớ thương
Kéo nhẹ rèm che sợ nắng trời ngả bóng
Tựa vai anh ru hời là cánh võng
Giấc ngủ khẽ khàng em thiếp thật ngoan
Kéo nhẹ rèm che sợ nắng trời ngả bóng
Tựa vai anh ru hời là cánh võng
Giấc ngủ khẽ khàng em thiếp thật ngoan
Vạt áo che theo giấc ngủ miên man
Sợ em lạnh đắp thêm bàn tay níu
Ngủ ngon nhé quên đời bao nặng trĩu
Khắc khoải đêm về đâu lúc bình yên
Sợ em lạnh đắp thêm bàn tay níu
Ngủ ngon nhé quên đời bao nặng trĩu
Khắc khoải đêm về đâu lúc bình yên
Hương tóc em thoang thoảng đến dịu hiền
Khe khẽ gọi anh vào trong mộng mị,
Em ngủ nhé, người tri âm, tri kỷ
Có được lần nào vai tựa bên nhau
Khe khẽ gọi anh vào trong mộng mị,
Em ngủ nhé, người tri âm, tri kỷ
Có được lần nào vai tựa bên nhau
Những giọt cà phê chia sẻ niềm đau
Chưa có bao giờ gần nhau như thế.
Em cứ níu cánh tay chừng không thể
Để đời em vơi bớt nỗi chênh vênh
Giấc ngủ ngon chất chứa niềm riêngChưa có bao giờ gần nhau như thế.
Em cứ níu cánh tay chừng không thể
Để đời em vơi bớt nỗi chênh vênh
Từ lâu lắm anh và em chưa nói
Vẫn diệu kỳ, điệp khúc buồn, bối rối
Trăn trở bao ngày tự hỏi: là YÊU?
- Chiều tím -
Vẫn diệu kỳ, điệp khúc buồn, bối rối
Trăn trở bao ngày tự hỏi: là YÊU?
- Chiều tím -