Người đi bấc lụn nến rưng sầu
Lặng lẽ trăng tàn khuất mãi đâu
Quạnh vắng đêm thâu buồn ruột nẫu!
Mây trôi hờ hững gát tây lầu
Nâng ly rượu đẳng sầu chưa tỉnh
Mới thấy đêm dài khắc khoãi sâu
Nghĩ mối duyên thơ tình suốt thấu
Mà sao phụ rẫy tiếc dài lâu
Hồ Thúy Hương
Lặng lẽ trăng tàn khuất mãi đâu
Quạnh vắng đêm thâu buồn ruột nẫu!
Mây trôi hờ hững gát tây lầu
Nâng ly rượu đẳng sầu chưa tỉnh
Mới thấy đêm dài khắc khoãi sâu
Nghĩ mối duyên thơ tình suốt thấu
Mà sao phụ rẫy tiếc dài lâu