F tháng 11 2017 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


MỘT MÌNH

Đêm nay ta một mình nghe từng tiếng ru êm
Ta nghe tim bồi hồi, mây trời nhớ sao đêm
Em đang ôm mộng vàng thiên đường có xa xăm?
Đưa ta qua cuộc tình quên hẹn ước trăm năm.
Cho xin quên muộn phiền thân này bớt thương đau
Yêu chi chẳng được gì ta, người mãi xa nhau
Mây bay xa hững hờ, gió hờn chẳng buông lơi
Sóng thôi xô vào bờ thuyền tình mãi xa khơi.
Tình ta như chiếc lá vàng lìa cành
Mộng tình dang dỡ xót xa cũng đành
Thôi quên đời mộng ảo xa xôi
Quên dịu dàng ngọt ướt đôi môi !
Quên đi người chăn gối...một thời.
Đêm nay ta một mình, một mình bước rong chơi
Trang thơ đã ngập tràn khúc nhạc viết riêng mang
Ta mang theo cuộc tình đi về chốn thênh thang
Quên đi những ngày buồn ta, người mãi riêng mang.
Quên đi những ngày buồn...
.... ta, người mãi riêng mang...!
Thơ: Hữu Nhựt
Phổ nhạc: Thành Phố Biển

DIỄM TÍCH CÂY SI

gã lễnh mễnh theo nhít từng buổi chợ
nắng xuân vàng phơi lụa quãng đường quê
quai nón tím dịu dàng trêu nghịch gió
mắc mớ gì mà nhít cứ vân vê?...

mới lần đầu cùng con trai chung lối
nhít bước dài bước ngắn thấy mà thương
và phía sau gã gượm hoài câu hỏi
nhít gì ơi nhà nhít có… xa không?...

đơn giản thế mà mở mồm không được
đôi ba lần đánh bạo cũng chào thua
kinh tỏ tình gã ngàn câu tụng thuộc
đến khi cần gọi mãi chẳng buồn thưa!...

đường dẫu xa đi hoài rồi cũng hết
nhít lẹ làng lách cổng biến vào sân
gã quay gót cõng nỗi buồn da diết
nghe chân chì mỗi bước nặng ngàn cân!...

thất thểu đón bao ngày sau buổi chợ
nhít không về có nghĩa đã không đi
bên vệ đường gã sớm chiều xớ rớ
hạt tình thầm rụng xuống mọc cây si!...
Nguyễn Đăng Trình
Minh Nguyễn ST

CON ĐƯỜNG XƯA EM ĐI

Con đường vẫn rợp bóng thông xanh
Lặng lẽ mình ta bước độc hành
Núi cũ sương mờ chao động ảnh
Hồ xưa nắng tỏa nhạt nhòa tranh
Không còn má đỏ, đồi hiu quạnh
Chắng có môi hồng, phố vắng tanh
Quán nhỏ chờ ai hồn buốt lạnh
Men sầu khật khưỡng rót tàn canh
Cư- Nguyễn

CHIẾC LÁ THU PHAI

Hỏi đâu phố? Hỏi đâu đường…
Ngập tràn nỗi nhớ vấn vương tâm hồn
Một lần nhớ vạn lần thương
Ngọc Lan xưa gợi nồng hương tóc người
Ngày nao ước vọng tuyệt vời
Bây giờ tan vỡ mộng đời thoảng qua
Lẻ loi đêm vắng mình ta
Chờ ai lặng lẽ tóc nhòa màu vôi
Cố nhân xa thẳm bên trời
Có còn lưu lại một thời nơi tim
Hay là vẫn mãi đi tìm
Giấc mơ lãng bạt nổi chìm trần ai
Thời gian tợ lá vàng phai
Rụng trong thinh lặng u hoài buồn tênh
Phố phường giờ đã thay tên!
Còn ta phiêu bạt lênh đênh mãi hoài
………..
Chờ bình minh rực rỡ soi…
Cho ta lại ngắm ngọn đồi trăng xưa
Cư- Nguyễn.

TIỄN BẠN

Chiều nay một người bạn
Vừa chia tay cuộc sống
Mới hôm còn hàn huyên
Cùng nhau đi mua sắm
Mỗi mùa xuân lại về
Cùng nhau làm bánh mứt
Dạo chợ đi mua hoa
Hai người thật vui vẻ
Giờ ngày ấy còn đâu
Chiều nay bạn lìa đời
Trời la gi mưa đổ
khóc cho người bạn tôi
Bỏ lại sau tất cả
Chào nghìn thu vĩnh biệt
Tặng bạn một bông hồng
Về bên kia thế giới
Mỹ LaGi

NGÀY XƯA ĐÓ

M muốn kể về thầy hiệu trưởng thứ hai ở kinh tế mới Tân Thắng.
Anh đã lớn tuổi hơn bọn M và anh tên là Nguyễn Văn Sáng. Quê anh ở Phú Long, Phan Thiết.
Anh rất hiền lành, ít nói. Và ở anh thiếu sự nhiệt tình sôi động của tuổi trẻ như Phạm Hùng.
Nhưng anh lại có một thứ rất nổi trội hơn mọi người. Đó là anh rất thích nhậu và nhậu nhiều kinh khủng luôn. Khi anh uống rượu vào, M thấy anh như biến thành một người khác. Hoạt bát và năng động hơn. Có lần, lúc anh ngà ngà say, M hỏi về chuyện tình cảm lúc còn trẻ của anh. Anh đã lấy chìa khóa mở tủ sắt trong văn phòng và trịnh trọng lấy ra một tập thơ anh làm được viết và trang trí rất đẹp. M nhớ là anh có khoe một bài thơ chữ T.
Thì ra, ông nào dù đã có vợ và mấy con chăng nữa, cũng đều cất giấu trong 1 ngăn tim của mình hình bóng của 1 nàng nào đó để mà tôn thờ và tưởng tượng theo ý của mình. Hình như đàn ông ai cũng vậy hết !
Dưới thời của anh Sáng làm hiệu trưởng, M nhớ có nhiều chuyện vui lắm.
Lúc M sinh cháu thứ 3, đúng vào dịp nghỉ hè. Lúc đó làm gì có điện thoại như bây giờ nên có nhiều thông tin cần thiết cũng không thể liên lạc được. Lúc gần nhập học, anh lên trường và ghé tới thăm M. 
Anh khoe là anh đã làm hồ sơ và tem phiếu cho nó rồi mặc dù anh biết đứa con thứ 3 là không có chế độ gì cả !
Và vì không thể liên lạc được để hỏi tên nên anh đã đặt tên cho nó rồi.
Tên con là môt vấn đề hết sức nan giải đối với M. Vì M nhớ lúc M sinh đứa đầu lòng, ông xã M mượn ở đâu về 1 quyển sách mỏng đặt tên con. Nửa quyển đầu là tên con trai và nửa quyển sau là tên con gái. Thế mà M xem đi xem lại và chẳng chấm được tên nào cả.
M quá ngạc nhiên
- Em có đặt tên rồi ! Thế anh đặt tên gì cho con em vậy ?
Anh cười rất hiền lành
- Thì anh đặt theo tên 2 đứa kia. Anh thấy em đặt tên là Thái Hải Dương, Thái Hải Yến thì anh đặt tên cũng giống vậy. Anh đặt tên là Thái Hải Âu được không em ?
Các bạn biết là lúc đó bia Hải Âu rất thịnh hành.
M tru tréo lên
- Em không chịu đâu ! Anh khoái nhậu nên anh đặt tên con em theo tên bia Hải Âu. Lớn lên, nó thành bợm nhậu như anh thì sao ?
Anh sửa lại đi ! Em đặt con em tên Thái Anh Vũ rồi.
Minh Nguyễn

ĐÊM DÀI NHẤT

Đêm thầm lặng trải hững hờ thơ
Đếm tháng ngày trôi mỏi mệt chờ
Mềm dịu tóc bay chiều mộng lỡ
Mến nồng tay vẫy buổi tàn mơ
Thêm buồn cách biệt đồi thông vỡ
Nếm hận lìa xa phố lạnh mờ
Thềm ngã bóng ai sầu ngóng đợi
Đêm thầm lặng trải hững hờ thơ

Thơ hờ hững trải lặng thầm đêm
Đợi ngóng sầu ai bóng ngã thềm
Mờ lạnh phố xa lìa hận nếm
Vỡ thông đồi cách biệt buồn thêm
Mơ tàn buổi vẫy tay nồng mến
Lỡ mộng chiều bay tóc dịu mềm
Chờ mỏi mệt trôi ngày tháng đếm
Thơ hờ hững trải lặng thầm đêm
Cư-Nguyễn

XA NGƯỜI

Xa người mắt lệ đẫm nhòa cay
Quạnh quẽ vầng trăng phủ dáng gầy
Ở tận triền sông thuyền mãi lướt
Nơi đầu đỉnh núi nhạn còn bay
Từng đêm ngóng đợi sầu thao thức
Lại tối trông chờ nhớ đắm say
Hết Hạ rồi Đông tàn chẳng thấy...
Mùa Xuân cũng héo rụng theo ngày
Cư- Nguyễn.

NHỚ NHUNG 2 – ClaraNgo

MỘT NĂM

*** Bốn mùa trong một năm được phác họa rất tài tình dưới ngòi bút của nhà thơ
"Tuổi Ngọc" Trần Văn Nghĩa.
Đúng là thi sĩ có khác ! Chỉ cần vài nét chấm phá là mùa nào ra ngay mùa đó.
M mời các bạn thưởng thức bài thơ
" MỘT NĂM " đã được anh Nghĩa làm cách đây đúng 1 năm mà nhờ FB nhắc nên M mới biết.
MỘT NĂM
Bước qua ngưỡng cửa mùa xuân
Xanh trời nguyên đán thềm sân nắng vàng
Tiếng cười thơ dại giòn tan
Đón hương ngày mới xênh xang Tết về
Bước qua ngưỡng cửa mùa hè
Nhớ mênh mang quá tiếng ve quê nhà
Áo ngày xưa trắng lối xa
Mái trường thắm đỏ màu hoa tạ từ
Bước qua ngưỡng cửa mùa thu
Dốc mưa phố chợ nghiêng mù lá bay
Phải lòng quỳnh thức chờ ai
Mà bông nở trắng đêm dài nhớ mong
Bước qua ngưỡng cửa mùa đông
Đời khô cây đứng mênh mông bóng chiều
Sông buồn chở tím cô liêu
Mây ưu tư quá giang theo trở về
TRẦN VĂN NGHĨA
8/2016
*ảnh mượn trên fb
Minh Nguyễn ST

XIN HÃY RỜI XA – Ngọc Thúy

ĐÔNG THA HƯƠNG

01.
Đường phủ tuyết tê buốt lạnh lòng
Rũ màu cây ngập trắng về Đông
Thương đời lỡ vận mang hoài ngóng
Hận kiếp sai thời vướng mãi trông
Hương đượm lúa đồng mơ gởi sóng
Sắc ngời hoa cỏ mộng hòa sông
Sương mờ tỏa phố xưa hồn lộng
Vương vấn hẹn thề nỗi nhớ mong
02
Mong nhớ nỗi thề hẹn vấn vương
Lộng hồn xưa phố tỏa mờ sương
Sông hòa mộng cỏ hoa ngời sắc
Sóng gởi mơ đồng lúa đượm hương
Trông mãi vướng thời sai kiếp hận
Ngóng hoài mang vận lỡ đời thương
Đông về trắng ngập cây màu rũ
Lòng lạnh buốt tê tuyết phủ đường
03
Mong mỏi vẹn thề trả nợ vương
Lộng đồi thông tỏa nắng nhòa sương
Sông tràn hợp biển chan hòa nước
Sóng lặng yên trời ngát tỏa hương
Trông nhớ thỏa nguyền câu hẹn ước
Ngóng chờ như nguyện tỏ lời thương
Đông tàn lộc nẩy Xuân ngời sắc
Lòng rực ấm vui trổi phố đường
04
Đường phố trổi vui ấm rực lòng
Sắc ngời Xuân nẩy lộc tàn Đông
Thương lời tỏ nguyện như chờ ngóng
Ước hẹn câu nguyền thỏa nhớ mong
Hương tỏa ngát trời yên lặng sóng
Nước hòa chan biển hợp tràn sông
Sương nhòa nắng tỏa thông đồi lộng…
Vương nợ trả thề vẹn mỏi mong
Cư-Nguyễn.

XIN ĐỪNG CÓ XA NHAU 2

Xin em đừng rời tay
Lưu luyến phút giây này
Ta yêu nhau đến vậy
Đừng như làn gió bay
Xin tình nồng lên ngôi
Đừng nói chuyện xa xôi
Sông bên lở bên bồi
Riêng chúng mình chung đôi
Đừng xa anh nghe em
Sương khuya đọng bên rèm
Yêu thương đời không kém
Chỉ cần anh bên em
Đừng để lòng buông lơi
Đêm thâu tỏ cạn lời
Ân ái nồng thắm ngợi
Ta có nhau trọn đời
Thơ : Thúy Hương Hồ
Nhac: Thành Phố Biển

CÓ LẼ ...!

Bận rộn lắm lắm luôn nhưng nhớ nhà quá nên phải ghé về thôi!!! Chào cả nhà thân thương nhé!!!
 (Viết thay lời người ấy)
Có lẽ em cũng thấy
Tình khơi lối trong anh
Để những sớm trong lành
Lời chim sâu ríu rít ...

Có lẽ em đủ hiểu ...
Lời thêu gió xua mây
Để đâu đó bàn tay
Dường như ta dần chạm ...

Có lẽ ... như chợt ấm
Từ đâu đó .. xuyên đêm
Từng câu chữ ngọt mềm
Để mơ gần như đủ ...

Có lẽ thôi ... muốn thử ...
Một lần gió đi ngang
Nhẹ hôn rất khẽ khàng ..
Nhành lan yêu ... màu nhớ ...

Có lẽ .. trong hơi thở
Ta rộn ý .. đa đoan
Một chút duyên khói lãng
Tình bên người .. mơ xa ...
Nguyễn Thị Ngọc Thúy

TAO PHÙNG

Gặp lại nhau tay bắt mặt mừng
Chạnh lòng dâu bể thấy rưng rưng
Xưa chưa uống cạn ly Khanh tướng
Nay vẫn đong đầy chén thuỷ chung
Tóc bạc chẳng phai hồn Tự Thắng
Rượu cay thêm đượm buổi tương phùng
Ấm lòng tình nghĩa Lâm Viên cũ
Như thuở mai vàng ngập tiết đông.
**
Như thời ngang dọc khắp Tây-Đông
Chí cả làm trai mộng vẫy vùng
Núi thẳm không sờn, chân trụ vững
Rừng sâu chẳng ngại, bước kiêu hùng
Đâu ngờ súng gãy ngang đồi đứng…
Có ngỡ lìa gươm giữa suối dừng…
Quả đất xoay tròn vui tái ngộ
Cùng nhau uống cạn chén tao phùng
Cư-Nguyễn.

ĐỒI HIU QUẠNH

EM có khi nào nhớ đồi xưa?
Đồi thông của một thưở ngông khờ
Ngàn thông ấp ủ ngời lý tưởng
Lướt cánh chim bằng thỏa ước mơ

Và từ nơi ấy dệt tình thơ
Chủ Nhật cùng nhau rạo rực chờ...
Bên em quên cả đời cô quạnh
Quên cả mùa Đông lạnh hững hờ

Nào ngờ dâu bể khiến sầu đau
Bỏ lại đồi thông biệt tình đầu
Xa mãi bàn tay đan dịu ấm..
Để ngày trở lại biết tìm đâu?

Để hoàng hôn lạnh lẽo chìm lâu
Ngơ ngẩn mình ai tiếc duyên đầu
Mây đỏ mắt buồn giăng đỉnh núi
Đồi vắng ta ngồi nghẹn nỗi đau...
Cư-Nguyễn.

NỢ DUYÊN TÌNH

Ta nợ đời nhau một chữ yêu
Để đêm giấc ngủ thấy cô liêu
Để nghe hờn giận khi thương nhớ
Em biết tình kia tủi thật nhiều
Ta nợ đời nhau một chữ thương
Khi lòng em biết đã vấn vương
Khi chiều lá đổ bên đường vắng
Cũng làm xao xuyến lúc chiều xuông
Ta nợ đời nhau câu thủy chung
Khi xưa ai nói tiếng tương phùng
Cho tim cất giữ câu hẹn ước
Sao giờ anh để ướt mắt nhung
Ta nợ đời nhau một lời thề
Hẹn rằng suốt kiếp trọn phu thê
Người xưa quên mất câu hẹn ước
Lối cũ mình em nghe tái tê
Thơ: Thanh Ha Le
Nhạc: Thành Phố Biển

BẤC VỀ

Sớm mai gió bấc thổi về
Lòng se se lạnh ,cho ta nhớ quê
Gió bấc thổi buồn hiu hắt
Mang nổi buồn nhớ nhớ mong lung
Nhớ thời đi học tung tăng
Với tà áo trắng bay bay trong gió
Bạn bè đùa vui đến trường
Nhớ ba nhớ mẹ nhớ dòng sông quê
Gió đông bấc lại thổi về
Đem cái lạnh lạnh co ro nổi lòng
Cho người theo chồng rời quê
Bỏ lại quê nhà hình bóng thân thương
Buồn về theo cơn gió bấc
Nó chiếm hồn ta đến ngẫn ngơ
Mỹ LaGi

100 từ. VUI CON VUI BẠN

Ngày cưới đứa Con, Bạn mời Họ Hàng Bạn Bè xa gần về dự, mời khá đông đủ không may trời hôm đó mưa đến giờ đãi, một sự lo lắng của Bạn đón khách lai rai đến, Bạn đón mừng từng Người Khách, Người Bạn lộ trên nét mặt chân thật kéo dài đến giờ đãi, Bạn vui đầy đủ khách mời, Bạn cười mừng đủ Người Bạn.
Tôi vui cùng Bạn, mọi người bỏ mưa gió về đây dự Lễ Cưới, phải chăng do cái sống của Bạn bao lâu nay nên mới có hôm nay.
Mừng Bạn !
Phan Thiết, Ngày 26.11.2016
CHINHDAO.
@ Bản thân là Bạn Tốt sẽ có được Bạn Bè Tốt.
Khuyết Danh.

100 từ. CHA NỘI ƠI !

Chú sinh ra không có Ông Bà Nội nên từ Nội không có trên môi mà Chú vẫn sống vui, rồi Chú có Gia Đình sinh ra duy nhất đứa Con Gái, lớn dần lần nữa từ Nội không có trong ngôn ngữ sinh hoạt của Con Gái.
28 năm sau, đám cưới Con Gái dòng Họ 2 bên đông đủ, bên Chú không có Ông Bà Nội, khi giới thiệu Đàn Trai có Ông Bà Nội dù già vẫn chống gậy dự Lễ Cưới.
Người ta thấy Chú và Con Gái chảy nước mắt thật nhiều . . . Cha Nội ơi!
Phan Thiết, Ngày 26.11.2016
CHINHDAO.
@ Tình yêu thương luôn luôn có trong người mà ai cũng có.

TẠ ƠN

(Viết mừng LỄ TẠ ƠN 2017)
TẠ ơn Đất Mẹ thăng trầm
Lửa bom chinh chiến vai oằn nỗi đau
Tạ ơn Cha giữ chiến hào
Bốn ngàn năm chẳng lúc nào nghĩ ngơi
Tạ ơn Anh giữa trùng khơi
Chống ngăn tàu giặc không vơi kiên cường
Tạ ơn Chị vững hậu phương
Sớm hôm tần tảo gió sương dãi dầu
Tạ ơn Người chốn ruộng sâu
Lúa vàng trĩu hạt, áo nâu bạc màu
Tạ ơn Bạn vượt sóng gào
Thuyền bao nhiêu cá, nặng bao nhọc nhằn…
Tạ ơn sao xiết ân nhân?
Chung tay hợp sức góp phần nước non
Tạ ơn Em vẹn sắc son
Gian truân nào quản nuôi con trưởng thành
TẠ ƠN! Cầu nguyện ơn lành
Quê hương luôn mãi tươi xanh rạng ngời
Cư-Nguyễn

TA VỀ CHỐN NÀO

Ta đi về cuối trời
Thuyền tình cũng xa khơi
Ta đi về bến đời
Tình mình mãi xa xôi.
Xin em về với người
Thuyền tình đã lên ngôi
Xin cho lời giã từ
Chuyện buồn cũng qua thôi.
Chuyện mình như sóng gió xô vào bờ
Tình yêu như chiếc lá thu hững hờ
Đông tàn...chiếc lá tàn phai
Xô bờ...sóng biếc chợt tan...ngỡ ngàng !
Thôi ta về với mình
Về với chốn lặng thinh
Quên đi một mối tình
Chôn vào chốn u minh.
Ta đi vào chốn nào
Chợt thấy bóng hư hao
Thôi xin đừng thét gào
Không còn những thương đau.
Ta....xin đừng trách người
Đâu còn...mãi thương nhau..!
Thơ: Hữu Nhựt
Nhạc: Thành Phố Biển

100 từ. NHÂN VẬT 9.

Tính cách Em giống Nam giới đi đứng điệu bộ mạnh bạo, nói năng lại to tiếng nên phái Nam nhìn mà ngán không dám gần, Em chơi Nhóm nào luôn là cánh tay phải của Nhóm.
Hôm ấy, tình cờ gặp một người Đàn Ông Nam Tính gần Em luôn lo lắng chăm sóc từ tí một, không ai ngờ Em lại là Con Người khác hoàn toàn nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ như Tiểu Thư mà chưa bao giờ ai thấy.
Thật vậy, trong mỗi Con Người đều có cái Cứng và Mềm nhưng chưa bắt gặp thể hiện.
Phanthiet, Ngày 25.11.2017
Chinhdao.
@ Khi bắt đầu yêu, tức là bắt đầu bước vào cuộc sống.
Tục Ngữ Pháp.

100 từ. NHÂN VẬT 8

Anh Qua Mỹ 8 tháng mới gởi thư về vỏn vẹn vài chữ đó lá thư thứ nhất, mãi hơn 10 năm lá thư thứ hai gởi báo ngày Anh về đi đón, làm hơn 10 năm qua cứ tưởng Anh không còn, được vài tháng bỗng dưng bỏ hẳn không liên lạc, lần nữa không biết Anh thế nào, ra sao? Nhiều câu hỏi đặt ra thất nghiệp, thay địa chỉ, bệnh . . . Chết?
Bỗng nhận tin Anh về thăm nhà nhưng mãi không thấy, rồi ngày đó nhận tin vào TP.HCM nhận hủ hài cốt của Anh. Lạ lắm!
Phanthiet, Ngày 25.11.2017
Chinhdao.
@ Bản chất giẻn dị là kết quả tự nhiên của tư tưởng sâu sắc.
Hazlitt.

100 từ. NHÂN VẬT 7

Vợ đọc Sách Thánh, Chồng Nhạc Trưởng, đứa Con Gái 3 tuổi luôn theo Vợ Chồng dự lễ.
Hôm ấy Đức Cha nơi khác đến nên buổi lễ long trọng, đến lúc đọc Sách Thánh người Vợ rời Con để đọc, đứa Con khóc la làm người Chồng Nhạc Trưởng phải bồng Con, đánh nhạc vẫn trên tay có nghĩa một tay đánh nhạc một tay bồng Con mà buổi lễ vẫn tôn nghiêm.
Lễ xong, Đức Cha bắt tay người Chồng nói:
-Một đời đi tu, Tôi chưa bắt gặp một Nhạc Trưởng thế này, Chúc Cậu thành công.
Phanthiet, Ngày 25.11.2017
Chinhdao.
@ Hạnh phúc nhất trên đời là sự khẳng định rằng chúng ta được yêu thương.
Victor Hugo.

Lời văn ngắn. TÍCH TẮC

Cứ 5 giờ sáng ra khỏi nhà đi bộ thật thích, trời lạnh lạnh cộng không gian và thời gian trống rỗng mới ngủ dậy để ngẫm nghĩ chút nào đó cuộc sống đã đi qua. Thường sáng Tôi đi ngang qua một Anh Chàng tuổi 50 khốn khó nghèo khổ ốm cao ngồi bên hiên nhà, tần số nào đó tự Tôi thường xuyên tặng tờ giấy bạc 10.000 đồng cho Anh, bình quân 25 lần trên tháng, thét thành thói quen sáng sớm khi mang đôi giầy vào là nhớ Anh Chàng đó tường tận, ốm đen, rách, dơ . . . nên phải lấy bọc 1 giờ giấy bạc 10.000 đồng duy nhất trong túi, đi khi đến bên Anh Chàng móc ra đưa, Anh ngồi nhận 10.000 đồng bằng hai tay có khi 1 tay, có khi cám ơn và không Tôi tiếp tục bước. Có những lần ngang qua không có Anh Chàng tờ giấy bạc trong túi như trộn lẫn nặng nhẹ, mới lạ cái cảm giác người cho người nhận như mọi ngày không có làm Tôi khó thế nào đó, chính Tôi không biết cảm giác lúc ấy ra sao?
Lại một lần nữa cảm giác khác. Thường sáng sớm sau mang giầy Tôi nhớ 10.000 đồng nên đến tủ lấy bọc một tờ duy nhất. Sáng nay Tôi mặc cái quần ngắn hôm qua đi chơi nay bận đi tập nên trong túi đã có tiền bước đi. Đến Anh Chàng như mọi ngày móc túi lấy ra đưa mà không để ý tưởng như mọi khi chỉ duy nhất tờ giấy 10.00 đồng, khi tay Tôi và Anh Chàng cùng cầm trên tờ giấy bạc, người cho một tay người nhận một tay cùng cầm tờ giấy bạc Tôi mới nhìn xuống thì không là tờ giấy bạc thường xuyên 10.000 đồng mà 100.000 đồng, tích tắc Tôi nghĩ đã cho không thể rút lại nên dứt khoát thả ra có nghĩa cho, nhưng một chút gì đó trong Tôi, còn Anh Chàng đồng nhìn tờ giấy bạc với Tôi vội ngước lên mở mắt thật to, một sự ngạc nhiên. Tôi quay bước đi như mọi ngày nhưng hôm nay trễ hơn tích tắc lại có gì đó thật lạ tích tắc trong Trôi, Anh Chàng nhìn theo Tôi mà cái nhìn lạ hơn mọi ngày.
Phan Thiết, Ngày 25.11.2014
CHINHNDAO.
@ Làm việc nghĩa chớ tính lợi hại, luận anh hùng chớ kể hơn thua.
Lã Khôn .

XÓA ĐI EM…

XÓA đi em, tiếc gì mà níu lại
Một cuộc tình ngây dại thưở tóc xanh
Xóa ánh mắt long lanh đầy êm ái…
Dáng thẹn thùng e ngại khẽ nhìn anh

Xóa đi em…dỗi hờn khi lỗi hẹn
Anh dỗ dành, thề đến sớm lần sau
Xóa đi em…còn đâu tình ẩn náu
Khi bể dâu điên đảo rẽ đời nhau

Xóa đi em, cuộc tình sầu vạn kiếp
Bão giông kia vùi chết mối duyên đầu
Xóa đi em…còn đâu mà chôn giấu
Để ngậm ngùi thao thức cả canh thâu…

Cư-Nguyễn

DẪU BIẾT RẰNG…

DẪU biết rằng, đợi mong là ảo vọng
Cớ sao từng kỷ niệm đọng hồn anh
Giữa ngàn thông reo khúc nhạc yên lành…
Mình rảo bước …thời gian không hạn hữu

Dẫu biết rằng gió sương mờ lối cũ
Núi đồi xưa mây phủ khuất thẳm vời
Sao nhớ mong theo mưa lạnh lùng rơi…
Quán trầm lặng mơ nụ cười buổi nọ

Dẫu biết rằng đại dương vùi lấp khỏa
Biển đời kia đầy đọa mối duyên nồng
Đời phũ phàng vùi dập kiếp long đong…
Sao đêm gọi tình hồng gieo luyến bận

Dẫu biết yêu vốn đa mang nỗi hận,
Tưởng rằng quên lại càng dậy niềm thương
Bóng thời gian phủ tím mọi nẻo đường
Sao tim vẫn ngất ngây tình thơ dại?
Cư-Nguyễn

CHUYỆN TÌNH BIỂN VÀ SÓNG

*** M cảm ơn bạn Thanhnhan Nguyen đã gởi cho M đầy đủ lời bài thơ " Chuyện tình biển và sóng ".
Một bài thơ viết về biển rất hay và vô cùng lãng mạn !
Chuyện tình biển và sóng.
(Trần Ngọc Tuấn)
Có một lần biển và sóng yêu nhau,
Người ta bảo biển là tình đầu của sóng.
Sóng dữ dội vỗ bờ cát trưa nóng bỏng,
Biển rì rầm hát mãi khúc tình ca.

Có một lần sóng nông nổi đi xa,
Bao kẻ đến và tỏ tình với biển.
Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn,
Nên đành rằng hò hẹn với vầng trăng.

Sóng trở về thế là biển ăn năn,
Sóng đâu nợ để biển xanh kia vô tội
Tình chỉ đẹp khi không còn gian dối,
Và bỏ đi kể từ đó không về.

Có môt lần anh đã kể em nghe.
Chuyện tình yêu của chúng mình vốn không đơn giản,
Anh phiêu lưu còn em thì lãng mạn,
Và thời gian hò hẹn cũng mong manh.

Sóng bạc đầu từ đó phải không anh ?
Còn biển kia vẫn xanh màu huyền bí ?
Không phải đâu em biển kia không chung thủy,
Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung.

Anh dắt em giữa biển nghìn trùng,
Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng.
Dẫu không phải tình đầu em trong trắng,
Chỉ mong anh một lòng với cổ tích biển ngày xưa.
Minh Nguyễn ST

MƯA CHIỀU

Mưa rơi rơi bên đường
Nghe như tiếng ru buồn
Tình xa giờ quên lãng.
Mưa rơi nhớ hôm nào
Đan tay nép bên hè
Lời yêu người còn nhớ !
Ước nguyện cùng bên nhau.
Ta yêu nhau muôn đời
Mãi mãi không xa rời
Dù cho đời giông gió
Xin cho nhau một lời
Yêu thương nay xa rồi
Tình ta giờ tan vỡ...nghẹn lời..!
Cơn mưa cũng tan rồi
Yêu thương cũng không còn
Chiều hoang buồn tê tái.
Ta quên bao muộn phiền
Mưa trút đi tình buồn
Tình tan vào quên lãng
Mây vẫn hoài mây trôi.
Xin cho em bên đời
Yêu thương mãi không rời
Người ơi, lời chúc phúc
Luôn suốt đời bên nhau.
Người yêu giờ xa khuất
Cơn mưa chiều...mưa rơi...!
Thơ: Hữu Nhựt
Nhạc: Thành Phố Biển

100 từ. NHÂN VẬT 6

Những dòng nhạc êm ái cùng không khí mát lạnh trong chiếc xe đời mới bóng lưởng sừng sững lấn từng tất đường tại ngã tư, bên ngoài Ông Già đạp Xích Lô chở đầy hàng, người ướt đẳm mồ hôi cũng nhích theo tất xe.
Bỗng! Kính xe mở khói lạnh trong xe tỏa ra cùng khuôn mặt một Phụ Nữ son phấn trắng bệt mắt trợn trừng Ông Xích Lô hét:
-Coi chừng trầy xe đó . . . không tiền mà đền . . .
Mọi người đều nghe vẫn lẳng lặng. Đó cảnh thường thấy nghe ở một Thành Phố đang phát triển.
Phanthiet, Ngày 24.11.2017
Chinhdao.
@ Mỗi con người tư duy chính là một Triết Gia mà Họ không biết.
Pascal.

100 từ. NHẬN VẬT 5

Nó là Thằng Bạn thân, Tôi có Vợ, Nó làm người chứng cho Tôi chưa Vợ trước Chúa và mọi người.
30 năm sau, cũng vào mùa cưới giống năm ấy, cũng Nhà Thờ ấy, cũng Thằng Bạn ấy là người chứng cho Tôi được cái Hạnh Phúc gia đình tăng theo năm tháng.
Nay đứa Con Trai Tôi trưởng thành Nó lại làm người chứng Hôn Nhân lần nữa. Đó! Nó đã 2 lần làm người chứng Gia Đình Tôi.
30 năm trước cho Cha.
30 năm sau cho Con.
Còn 30 năm nữa chứng cho Cháu. Hy vọng!
Phanthiet, Ngày 24.11.2017
Chinhdao.
@ Bạn thuở hàn vi chớ nên quên.
Tống Hoàng.

100 từ. NHÂN VẬT 4

Mỗi lần đi học ghé uống nước nhìn người Phụ Nữ tuổi trung niên thấy hay hay, có những nét dịu hiền dễ cảm nói năng lại nhẹ nhàng dễ mến. Nhưng lạ! Nhiều lần bắt gặp Cô lén lút nhìn Tôi đến khi những chùm ánh mắt ấy gặp nhau thì Cô cười ngượng ngập lẳng lặng quay đi. Đó là điều lạ kỳ không hiểu.
Một hôm Cô hỏi:
-Cháu có phải là Con Chinhdao không?
Tôi ngạc nhiên, Cô nói thêm:
-Hôm nay Sinh Nhật Ba Cháu, Cô chúc mừng.
Tôi tròn mắt mà thấy vui vui . . .
Phanthiet, Ngày 24.11.2017
Chinhdao.
@ Chính tình yêu làm trái đất xoay vòng, không có tình yêu con người sẽ đến ngày tận thế.
After Gilbert.

NHÌN LẠI

Nhìn lại hình ảnh ngày xưa
Ngày đó là mẹ có hai con nhỏ
Tay bế tay bồng cũng qua
Nuôi con, gần con thật là ấm áp
Rồi con xa mẹ đi học
Mẹ lo lắng theo dõi bước chân con
Ngày con trở thành cô giáo
Bước vào đời rồi mẹ mới yên tâm
Giờ hai con có gia đình
Con cũng lo lắng như mẹ ngày ấy
Cố gắng lên nhé các con
Lo cho gia đình nhỏ mình thành công
Mẹ chúc các con bình an
Mỹ LaGi

VỀ ĐI EM

Tình cờ bài thơ cũ được một bạn thơ coments nên nổi lên mà lâu nay muốn tìm thì rất khó vì nó chìm sâu ở Timeline.
Về đi em ,
khi đường chiều lá rụng ,
Ngắt cành Forget Me Not để tìm nhau,
Về đi em ,
nghe nỗi nhớ xôn xao,
Chân trời tím,
hoàng hôn chiều bãng lãng...
Về đi em ,
khi ngày tàn,nắng cạn
Tiếng sáo chiều vi vút thoảng qua đây ,
Vài chú chim
đang ngơ ngác gọi bầy,
Thôi thúc khách,
đường xa chân bước vội...
Về đi em ,
Khi đêm dần loang tối
Bóng chiều tà,chìm khuất giữa không gian,
Về đi em ,
Đêm rơi rụng hoang tàn,
Xuyên kẻ lá,
vệt mây trời hoang tịch.
Về đi em,
Chút tình xưa xa khuất
Níu đời nhau... rồi hiu hắt đời nhau...
Về đi em
Còn lại chút hanh hao
Thềm xưa cũ
Vấn vương bàn chân bước
Về đi em,
khi cuộc vui đã hết
Men say nào đọng lại chút dư âm,
Về đi em,
Đêm quạnh quẻ phòng loan,
Chăn nệm ấm - chỉ tình ta ghẻ lạnh.
Anh Thu Tran chỉnh sửa ngày 21.11.2013
Minh Nguyễn ST

HỒNG VẪN ĐẸP

Một đôi hồng trong bóng đêm
Cũng đẹp rạng rỡ ,cùng với giọt sương
Trong bóng đêm vẩn tỏa sáng
Cuộc sống ai cũng trãi qua thăng trầm
Mình cứ tiến đi vững bước
Ngày mai trời lại sáng , hồng vẫn đẹp
Mỹ LaGi

LÂM VIÊN SƯƠNG TỎA

LÂM Viên* cảnh núi thật mê say
Khói quyện mù sương phủ tháng ngày
Khúc khuỷu đường quanh nhòa nhạt nắng
Ngoằn ngoèo lối hẹp thẳm mờ mây
Xa nhìn hướng biển thuyền khơi động
Ngút dõi phương trời én lượn lay
Chạm đỉnh lòng dâng tràn cảm xúc
Hoài mơ trở lại điểm cao này!
Cư-Nguyễn

*Lâm-Viên tên gọi Langbiang – hay núi Langbiang, hay khu du lịch núi Langbiang là hai ngọn núi: Núi Ông và núi Bà nằm cách thành phố Đà Lạt 12 km thuộc địa phận huyện Lạc Dương. Núi Bà cao 2.167 m so với mặt nước biển[1]., núi Ông cao 2.124 m so với mặt nước biển. Ngoài ra trong khu du lịch còn có ngọn đồi Ra-đa cao 1.929 m, ngọn đồi này cũng là một địa điểm quen thuộc đối với du khách. Nhìn từ trung tâm thành phố Đà Lạt Núi Bà nằm bên trái, núi Ông nằm bên phải. Langbiang được ví như "nóc nhà" [2] của Đà Lạt, và là điểm tham quan du lịch hấp dẫn của thành phố Đà Lạt.

THƠ HỌC TRÒ ...1972

Đường em đi dấu in mòn gót nhỏ
Buổi qua cầu màu áo trắng bay bay
Nghiêng nón lá em che qua con nắng
Má em hồng, ngơ ngác bước chân nai
Tóc em dài chưa một lần hò hẹn
Mười hai hạ... Mười hai mùa phượng nở
Mắt rưng sầu, khóc tuổi hồng thôi xa
Hồ Đào

ĐÊM ĐÔNG – Ngọc Xuân

100 từ . THẾ ĐÓ

Dũng học hết cấp lên Saigon tiếp tục, được 2 năm thì đứa Em Gái cũng lên Saigon tiếp. Dũng ngại sợ Em không hòa nhập tìm mọi cách vào học cùng, cố không cho ai biết là Anh Em và không đóng học phí, rồi tìm Bạn lựa Bè tạo nhóm cho Em Gái học và chơi, gần hết tháng thứ 2 Nhà Trường phát hiện Dũng là “Sinh Viên Lụi” không đóng học phí, từ đó không vào lớp.
Thời gian qua đi . . . Dũng có Gia Đình, Cô Dâu một trong những Người Bạn trong nhóm ngày đó.
Phan Thiết, Ngày 23.11.2015
CHINHDAO.
@ Em Gái là đôi mắt chọn lựa hôn nhân cho Anh.

100 từ. CHỌN LỰA HAY TOAN TÍNH

Anh sinh trong Gia Đình nghèo nhưng dáng vóc đẹp, tánh khí Đàn Ông làm nhiều người yêu thích. Không biết Bất Hạnh hay Diễm Phúc Anh được một Thiếu Nữ Trẻ Đẹp yêu thương, lại một Phụ Nữ có tài sản không có tình yêu, thương yêu.
Lần đó Người Phụ Nữ mời Anh đến Nhà Đẹp đầy đủ khoe trương Tài Sản như muốn nói Thiếu Nữ Trẻ Đẹp và Tài Sản này ai hơn, Anh ngẫm nghĩ về cuộc đời rồi nói;
- Bà bỏ hết những gì trên người . . . Tôi xem mới quyết định . . .
Cuộc sống thế.
Phan Thiết, Ngày 23.11.2015
CHINHDAO.
@ Cuộc sống là sự nhìn ngó.

100 từ. NGƯỜI ĐÀN ÔNG HAI VỢ

Có Anh Chàng khi Vợ sinh được 2 Con, bỗng dưng đổi hẳn cách sống, đi làm về lo 2 Con thăm hỏi Vợ mà lâu nay không bao giờ. Người Vợ tưởng Chồng nghĩ về mình vui mừng hưởng hạnh phúc, nhưng đâu ai ngờ chính cái ngày Anh lo lắng Vợ, yêu thương 2 Con là ngày Anh bắt đầu tấn công một Người Đẹp mà không ai biết, mãi đến Anh bị tai nạn xe chết mới lòi ra Vợ 2 cùng Thằng Con 3 tuổi trong buổi lễ tang đau thương Người Đàn Ông Hai Vợ.
Phan Thiết, Ngày 22.11.2016
CHINHDAO.
@ Vậy khi thấy người Chồng thay đổi thì hãy coi chừng

100 từ. NGƯỜI ĐÀN ÔNG NĂNG ĐỘNG

Anh đi làm nuôi Vợ 2 Con đủ sống ngày 8 tiếng, bỗng hôm đó Anh nói với Vợ, Anh phải làm thêm Công Ty khác về đêm nên đừng chờ, Anh thỉnh thoảng có hôm về đúng giờ, có buổi về 12 giờ đêm, có lúc không về nên Vợ càng yêu thương lo lắng chăm sóc Anh.
Lần đó Anh làm về 12 giờ đêm ngủ tơi bời người Vợ lo cho Anh, xem áo quần có nhiều vết son cùng mùi nước hoa mà nhà không có, một vài lần Vợ phát hiện Chồng có Bồ Nhí.
Phan Thiết, Ngày 22.11.2016
CHINHDAO.
@ Tham lam.

IM LẶNG

Tôi đang lắng nghe em khóc một mình
Tôi đang lắng nghe trăn trở cuộc tình
Trên đồi hoang vu em ngồi một mình
Em khóc một mình tôi đang lắng nghe

Con sông thì thầm những giọt mưa rơi
Nước mắt em rơi giọt mưa cuốn trôi
Đau khổ một đời giọt lệ không vơi
Khép đôi mắt buồn nhạt nhoà chiều rơi

Tôi đang lắng nghe em hát một mình
Lời hát tình buồn đau nhói con tim
Em hát một mình chiều loang màu tím
Im lặng lắng nghe em hát một mình

Bên kia ngọn đồi lá vàng rơi rơi
Bay mãi bay xa bay cuối chân trời
Em khóc một mình đường tình chia đôi
Tình mãi xa em tình cuối chân trời
Nguyễn Dũng 02/11/2017

100 từ. NHÂN VẬT 3

Ông 95 tuổi khỏe mạnh đi chiếc xe đạp cũ kỹ từ tốn khoan thai, người luôn mặc bộ đồ bà ba đen và trên môi ngậm điếu thuốc vấn bằng ngón tay cái, thỉnh thoảng lại bặp bặp giữ lửa nên tạo những làn khói sừng sững bay bổng như tấm lòng Ông.
Ông làm Thầy Thuốc lâu nay, ai cần thì giúp ai nói thì nghe, nhưng lạ những người Ông cứu giúp hết bệnh gọi Ông bằng Thầy thì Ông khó chịu, không bằng lòng.
Đó những điều lạ lùng ở Con Người Hiệp Sĩ Áo Đen.
Phan Thiết, Ngày 23.11.2017

Chinhdao.
@ Trên đời có một thứ học khó nhất, học nhân nghĩa và học làm người.
La Tứ Phúc .

100 từ. NHÂN VẬT 2.

Khách dò từng tấm vé số kỹ lưỡng, hy vọng rồi thất vọng làm ít nhiều khuôn mặt khách không vui ẩn hiện. Giờ đây những tấm vé số ấy là những tờ rác nên đưa hết cho Đứa Bé 12 tuổi thay vì nói bỏ thùng rác, sau đó khách mới mua vé số, mua bán xong chia tay.
10 phút sau, Đứa Bé chạy lại khách nói “Đây là tấm vé số trúng mà Chú dò sai”, vị khách tròn mắt nhìn Đứa Bé khá lâu rồi nói “Giữ lấy ! Đó là tấm vé số trúng của Cháu”.
Phan Thiết, Ngày 23.11.2017
Chinhdao.
@ Cái đẹp không đến từ thân xác đẹp mà đến từ hành vi đẹp.
Emerson .

100 từ. NHÂN VẬT 1.

Cô Đẹp, thân hình gợi cảm mọi đường nét thân thể đều quyến rũ, Cô từng đoạt giải Hoa Hậu, gần đây Cô mặc đồ “bốc lửa” đưa đẩy các đường nét nên cái đẹp được cộng thêm làm bao người khác phái thích mà nhìn không bình thường.
Hôm ấy Cô ngồi tự nhiên rất gợi cảm, 2 “trái táo” tròn căng cứng mượt mà bóng lưỡng cùng làn da trắng trẻo quyến rũ làm ai nấy khoái mà nhìn trong lén lút. Bỗng 1 Thằng Khùng bước đến nhìn chính diện rồi thốt:
- Ôi! Trái Táo đẹp quá!
PhanThiết,Ngày23.11.2017
Chinhdao .
@ Phải đập vỡ cái Hạt để có được cái Nhân.
Tục Ngữ Pháp .