Đêm nay ta một mình nghe từng tiếng ru
êm
Ta nghe tim bồi hồi, mây trời nhớ sao đêm
Em đang ôm mộng vàng thiên đường có xa xăm?
Đưa ta qua cuộc tình quên hẹn ước trăm năm.
Cho xin quên muộn phiền thân này bớt thương đau
Yêu chi chẳng được gì ta, người mãi xa nhau
Mây bay xa hững hờ, gió hờn chẳng buông lơi
Sóng thôi xô vào bờ thuyền tình mãi xa khơi.
Tình ta như chiếc lá vàng lìa cành
Mộng tình dang dỡ xót xa cũng đành
Thôi quên đời mộng ảo xa xôi
Quên dịu dàng ngọt ướt đôi môi !
Quên đi người chăn gối...một thời.
Đêm nay ta một mình, một mình bước rong chơi
Trang thơ đã ngập tràn khúc nhạc viết riêng mang
Ta mang theo cuộc tình đi về chốn thênh thang
Quên đi những ngày buồn ta, người mãi riêng mang.
Quên đi những ngày buồn...
.... ta, người mãi riêng mang...!
Thơ: Hữu NhựtTa nghe tim bồi hồi, mây trời nhớ sao đêm
Em đang ôm mộng vàng thiên đường có xa xăm?
Đưa ta qua cuộc tình quên hẹn ước trăm năm.
Cho xin quên muộn phiền thân này bớt thương đau
Yêu chi chẳng được gì ta, người mãi xa nhau
Mây bay xa hững hờ, gió hờn chẳng buông lơi
Sóng thôi xô vào bờ thuyền tình mãi xa khơi.
Tình ta như chiếc lá vàng lìa cành
Mộng tình dang dỡ xót xa cũng đành
Thôi quên đời mộng ảo xa xôi
Quên dịu dàng ngọt ướt đôi môi !
Quên đi người chăn gối...một thời.
Đêm nay ta một mình, một mình bước rong chơi
Trang thơ đã ngập tràn khúc nhạc viết riêng mang
Ta mang theo cuộc tình đi về chốn thênh thang
Quên đi những ngày buồn ta, người mãi riêng mang.
Quên đi những ngày buồn...
.... ta, người mãi riêng mang...!
Phổ nhạc: Thành Phố Biển