Chén rượu mình ta lặng lẽ sầu
Muôn trùng cách biệt cố nhân đâu?
Thuyền trôi biển rộng phai nhòa dấu
Nhạn vút cao trời hút thẳm sâu
Phố lạnh sương mù giăng trĩu thấu
Đồi hoang khói tỏa quyện đan cầu
Ven hồ gió lộng hồn tê cấu
Uống mãi mà sao chẳng cạn bầu…
Muôn trùng cách biệt cố nhân đâu?
Thuyền trôi biển rộng phai nhòa dấu
Nhạn vút cao trời hút thẳm sâu
Phố lạnh sương mù giăng trĩu thấu
Đồi hoang khói tỏa quyện đan cầu
Ven hồ gió lộng hồn tê cấu
Uống mãi mà sao chẳng cạn bầu…
Cư-Nguyễn