Ngày lại ngày mong đợi tin xa
Vắng tin anh mắt lệ nhạt nhoà
Lòng thổn thức xót xa vô hạn
Ngày tháng trôi qua em vắng xa bóng nhạn
Tại vì đâu, hay anh đã quên rồi ?
Hai bóng hình mà anh đã bỏ rơi
Đã vứt lại bên đây lề cuộc sống
Lòng anh lặng yên khi đại dương sóng động
Một đêm nào thuyền tách bến ra khơi
Nước mắt rơi cùng với nước mưa rơi
Em cầu nguyện bình yên người phản bội
Tim nức nở nhìn trẻ thơ vô tội
Tại vì đâu con đã mất cha rồi ?
Quyết định vội vàng hai lối sống ngăn đôi
Anh xa hoa mẹ con em cơ cực
Cách xa nhau qua hai bờ con vực
Ân hận gì cũng muộn quá phải không anh ?
Đối với em trời không là màu xanh
Mà vĩnh viễn là màu mây đen tối
Dù muốn dù không anh cũng là có tội
Bỏ lại cho đời mặc số phận rủi may !
Mẹ con em giữa cơn lốc hôm nay
Biết có toàn vẹn khi bình yên trở lại
Anh tự do, ấm no miền hải ngoại
Em tù đày đói rét chung thân
Bóng tử thần như bước lại gần
Vươn lưỡi hái cướp đi mầm sống
Vĩnh biệt anh và giả từ hy vọng
Trọn đời này xem như đã mất nhau
Sống xa nhau là suốt kiếp lao đao
Em buốt giá trong tháng ngày cô phụ ! (01.11.1985 )
*********************************
Viết lại sau khi đọc bài thơ Đêm Đen Tối Ấy