Một bóng trăng rằm... một tiếng thơ,
Thơ say tràn ngập... dạ mong chờ.
Mênh mông ánh biếc... lung linh hiện,
Huyền diệu tận cùng... xanh vô biên.
Thu đã trãi lòng với cõi riêng,
Tiếc nuối quẩn quanh luống muộn phiền.
Đành gác tơ lòng... gom tiếng vọng,
Ta tìm thanh thản dưới mưa giông...!
Cỏ ướt, hoa vàng, bóng trăng trong,
Hoài cảm gió mây... tiếng tơ đồng...
Dẫu biết đường đời trăm lối mộng,
Giật mình... hốt hoảng... trắng tay không!