Nắng chang chang... trời bỗng mưa ào ạt,
Thật lạ lùng cho nắng gió miền trung.
Cũng như ta mang nỗi nhớ điệp trùng,
Khó hóa giãi không làm sao cho hết
Chuyện học sinh như phim không đoạn kết
Những vui buồn, trăm kỷ niệm éo le
Ngồi thật gần ta xin thuật bạn nghe:
Hồi xưa ấy... cái hồi ta còn bé,
Giờ tan lớp có một tên bảnh chọe
Hay đứng chờ cùng sánh bước cạnh bên
Nón che nghiêng chân ta chợt bồng bềnh
Ta như lạc chốn tiên bồng thiên giới
Nhạc du dương khúc chiều mưa diệu vợi
Anh nhìn ta... ta cúi xuống nhìn đường
Con đường tình có mưa bụi vương vương...
Có ánh mắt ai trộm nhìn thắm thiết...
Trong khoảnh khắc... ta tưởng chừng bất diệt
Mộng tình kia... đưa ta tới vô cùng
Nhưng rồi không?...............................
Tình chợt quá .........................mông lung
Ngày sau đó... anh đi bên người khác
Ta tan học với trái tim rách nát...
Gã con trai thần tượng... rất nhiều nàng
Hắn đẹp giai và hắn cũng đa mang
Chuyện tán gái hắn đem ra cá cược...
Không đếm hết có bao nàng chịu chước...
Rõ trắng đen... chẳng có mối tình nào
Nhìn bạn mình chân thực... hắn ước ao
Bởi đánh đố hắn làm sao hạnh phúc.
Xong một chuyện... hẹn lần sau tiếp tục...