- Có ai nhà không? 59/2 Ra nhận hàng... cho tiền luôn
- Có... có... chú ơi! - người giao hàng ở siêu thị
- Chú chờ chút, uống nước đi chú...
- Nhàn... Nhàn... phải không?
- Nhạn chớ không phải Nhàn. Ủa sao chú biết tôi. A! Tuân phải không? lâu quá xin lỗi nha
-Bạn ác lắm...
Tôi ngớ người nghe Tuân nhắc chuyện ngày xưa
Tôi và Tuân có chung đường đi học. Trưa đi cùng, cả chiều về cũng vậy, cùng liên lớp mà. Trên đường đi chuyện trò rôm rả đủ thứ trên trời dưới đất.
Tuân nhờ Đức đưa thư cho tôi. Đức đưa thư nói:
Tuân nhờ đưa giúp cho Nhàn - Ô KÊ
Tuân cũng là bạn tôi mà .Tôi sốt sắng giúp liền, nhanh nhẩu đi tìm Nhàn đưa thư kèm vài lời nói tốt về Tuân... nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò, cả bàn chúng tôi xúm vô bày Nhàn viết thư trả lời, mỗi đứa một câu. Tôi lại là người chuyển giúp. Tôi vô tình không biết. Tuân biết mình nói nhầm tên nên mới ra cớ sự nên khó nói lặng lẽ làm thinh luôn. Tôi, cô giao liên bị thất nghiệp mà không biết vì sao?
Tới hôm nay mà vẫn gọi nhầm, chả trách ngày xưa, chỉ biết cười xin lỗi Tuân chuyện ngày xưa năm một ngàn lẻ... mấy.
Lớp chín A có bốn nàng NH
Tôi thương môt nàng trong số bốn cô
Nhân, Nhan, Nhàn Nhạn. What your name?
Đường Thủ khoa Huân chẳng cây xanh bóng mát
Trưa theo nàng bỏng rát bước chân
Chiều tan trường gió lộng tung tóc xõa
Áo dài bay tôi cầm cặp giúp nàng
Cám ơn nha! chung đường giúp nhau có gì đâu
Nàng vào nhà - Đường về nhà tôi sao trống vắng
Biết làm sao để tỏ nỗi niềm riêng
Ngần ngại bao lần mới viết nổi lá thư
Nhờ thằng bạn - đưa giùm nàng nhớ nhé
Thư nàng cầm với lời chuyển giúp cho Nhàn
Lòng bay bổng khi đươc thư phúc đáp
Tay nàng trao ròng rã ba tuần qua
Sao lạ quá nàng dửng dưng như không biết
Biết những gì đã trao đổi ba tuần qua
Ôi trời ơi! thôi hết mộng mơ rồi
Nàng là Nhạn chớ không phải Nhàn thư tôi gởi
Thêm một vần NH làm đau xót lòng tôi... NHẦM
THYNHAN