Suốt đêm dài mưa rơi rã rích
Từng giọt sầu thẩm thấm tận lòng ai
Qua song cửa ánh đèn hắt hiu-mưa giăng mờ lối
Ngõ vắng lạnh lùng se thắt nỗi niềm riêng
Mưa vẫn rơi sân nhà nhiều bong bóng
Hợp rồi tan xâu những chuỗi tình buồn
Chuyện ngày xưa đùa vui ngây thơ-như mưa bong bóng
Em chợt lấy chồng-anh trôi nỗi-vỡ tan
Chờ đợi mõi mòn rồi ngày sẽ đến
Mỗi độ cuối Thu thoang thoảng tiếng gọi về
Chỉ một lời rồi mãi mãi chia xa
Ta còn đó và người đang còn đó
Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau cầu Ô Thước
Trần gian âu sầu vì nước mắt nhớ thương
Ngoài hiên vắng rít lên từng cơn gió
Những chiếc lá vàng rơi rụng theo mưa
Có lẽ mắt ta mờ khi nhìn ra ngõ tối
Ngỡ bóng ai-chập choạng-thoáng qua thềm
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN