Là những ngày Sài Gòn thưa giọt nắng gầy, dày những hanh hao
Vui buồn tranh nhau, trải dài theo từng cung đường góc phố
Là những ngày nước mắt được nụ cười giấu hộ
Để vui…
Là những ngày niềm tin không chịu buông xuôi
Cứ cố ngoi lên giữa chiều gió ngược
Chẳng cần quan tâm đến những điều mất được
Trọn một niềm tin ngày mai nắng sẽ về
Là những ngày nối với đêm trắng lê thê
Một khoảng lặng với những âm giai réo rắt
Hạnh phúc được vun lên từ những giản đơn góp nhặt
Cũng đủ bình yên trong gió nổi bốn bề
(Thúy Vy)