Lưỡi hái tử thần đã giơ ngang,
Bạn nghiêng đầu né tránh.
Ơ. hụt rồi nha,
Gia đình bạn mừng vui.
Rồi lại lo toan, viện phí ban đầu.
Chạy ngược xuôi, bám víu vào đâu,
Bạn kể chúng tôi ngồi lắng nghe:
Vợ tôi chạy vào nhà thờ,
Cha xứ chi tiền taxi... nhanh đi con,
sợ không còn kịp...
Sợi chỉ mành treo chuông.
Nằm cấp cứu, một ngày ba triệu sáu
Vợ con bạn thẩn thờ, tiền chạy ăn hàng ngày đã khó.
Giờ vào viện nằm co, bảo hiểm mình không có!
Nhìn bạn lạ ghê! bọn mình chưa lần gặp,
Vợ bạn bảo quá nghèo, không tự tin họp lớp.
Ngày còn đi học, bạn ngồi bên Trần minh Chính.
Cạnh bạn Bền, bạn hỏi thăm bạn Chính có về không?
Thật nao lòng, bởi bình thường gặp nhau đã khó,
Giờ lúc ngặt nghèo... tranh đấu chuyện tử sinh.
Không nhiều đâu, nhưng các bạn chân tình,
Khốn khó sẻ chia lúc ngặt thời vi quý.
Vợ bán bánh xèo, bạn cùng lo bữa chợ
Rửa chén nhặt rau, tận tụy sớm chiều.
Bạn hứa rằng: bởi sống quá chắt chiu
Nhưng còn sống tôi sẽ đi họp lớp...