Bầu trời đêm hửng sáng, ta tìm hoài chẳng thấy ánh trăng
Trốn ở đâu rồi trăng hay mây đà che khuất
Bây giờ là cuối Thu sao Đông vội đến
Gieo giá lạnh cả khung trời gieo nỗi nhớ cho ai
Các bạn phương xa cùng các bạn ở gần
Ta mặc định trang blog nầy là cầu nối
Nhắc nhở khi vắng nhau, vui buồn cùng thăm hỏi
Đùa giỡn với nhau cộng lực những trận cười
Các bạn thấy không đêm nay trăng vẫn sáng
Mây che khuất trăng rồi vì Thu muộn, mưa bay
Rồi sẽ qua đi những ngày dài u ám
Ánh trăng sẽ về, sáng khắp cả trời đêm
Dù rằng trăng mùa Đông ánh trăng bàng bạc
Nàng Thi nhân chàng cũng sẽ Thi nhân
Bên chiếc cầu chàng ví von người tình cũ
Hương cà phê thấm đậm nụ cười duyên
Ấm áp tình người tình bằng hữu phương xa
Những tháng ngày bên nhau cho ta niềm vui cuộc sống
Bây giờ là cuối Thu, Đông sẽ đến
Lấp ló mái hiên nhà, sương đọng hạt long lanh
Trong cái lạnh Thu Đông, Blog ta thật ấm
Thấp thoáng văn thơ, lai láng ánh trăng về
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN