F Kỳ diệu từ lời hát ru ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Kỳ diệu từ lời hát ru

Có một người đàn ông trẻ bị chấn thương sọ não, mê man. Bác sĩ nói, có phẩu thuật cũng không cứu được. thôi còn nước còn tát.Người mẹ , một cụ bà lam lũ, chất phát, ngồi lặng như hoá đá., bàn tay chai sần lần vuốt đứa con, từ đỉnh đầu quấn băng trắng xoá, tới khuôn mặt sưng vù, tím ngắt... Bàn tay người mẹ cứ đau đớn kiểm tra con mình,từng centimet da thịt, âu yếm dịu dàng như thế.Rồi bà cất tiếng hát ru, thủ thỉ, bài nọ nối bài kia, không dừng.Như thể lời hát là cách kết nối duy nhất với đứa con của mình.
             Hình ảnh bà lão ngồi hát ru người đàn ông vạm vỡ, mê man bất tĩnh, từ sáng sớm đến đêm thâu- có gì đó rất tội nghiệp và hơi kỳ dị trong mắt những người nuôi bệnh.Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra,người con trai không quằn quại mê sảng nữa, mà ngủ yên lành.
Rồi ngày thứ ba trong nước mắt chan hoà của người mẹ, anh tỉnh lại, cất tiếng nói.Chứng kiến người con giữ bàn tay thô ráp của mẹ áp lên ngực mình, cô y tá trưởng buồng hôm đó nói:Anh này được tổ tiên giữ mạng, chứ chấn thương kiểu ấy, sống thực vật đã là may.
              Tôi lại nghĩ rằng: Chính lời hát ru từ trái tim người mẹ.....,mới là liều thuốc cứu tử cho con.