Ta trước núi, phía.bên kia là suối
Muốn tắm mình phải xuống vực sâu.
Phải trèo lên phải níu phải bâu
Ta suy nghĩ có phải cần như thế?
Thôi quay lại ta vòng qua đường dễ
Về đồng bằng ta tắm dưới dòng sông
Sông muôn đời trãi rộng mát trong
Có khúc hẹp, hãy bâng khuâng: Sao thế?
Khúc tự bạch, bao dung không câu nệ
Trăm thác ghềnh sông từ suối mà ra
Ngồi bên sông ta mãi vớt trăng ngà
In đáy nước... làm sao ôm bóng nhỉ?