Anh làm nghề sửa xe đạp đầu hẻm, chị ngày ngày bán rau
ngoài chợ. Họ đến với nhau trong hoàn cảnh cùng khổ như nhau nhưng thật hạnh
phúc. Hạnh phúc được nâng lên gấp bội khi hai con một trai một gái ra đời,
tưởng cuộc sống không còn gì phải mơ ước hơn dầu bữa cơm bữa cháo nhưng đầm ấm
vợ chồng con cái bên nhau. Bất ngờ, anh bị tai biến, sau cơn nguy kịch, không
còn khả năng sửa xe phải chuyển qua nghề bán vé số, nhưng cũng chỉ khập khểnh
loanh quanh trong khu phố. Rồi chị vợ được phát hiện bị ung thư dạ dày, không
tiền bạc thuốc thang, quằn quại trong cơn đau chờ ngày ra đi.
Mười ngày sau khi chúng tôi biết tin này từ Đài Truyền
hình Bình Thuận, cũng không khó lắm tìm đến nhà anh chị, con hẻm vừa cụt vừa
nhỏ chỉ đủ lọt chiếc ghi đông xe HonDa, phải nhích từng tấc mới vào được, thuộc
đường Thái Phiên ngã bảy Thành phố Phan Thiết. Ngôi nhà chưa tới 15 m2, mái tôn
thấp lè lè là mái ấm của một gia đình 4 người; không bàn, không ghế chỉ có cái
bàn thờ khói hương nghi ngút văng vẳng tiếng tụng kinh nho nhỏ từ chiếc máy
nghe nhạc bằng gói thuốc lá trầm mặc đều đều phát ra nghe não lòng; người đàn
ông trạc trên 40 miệng bị méo, một con mắt bị mờ do tai biến nằm dưới nền nhà
đăm đăm nhìn tấm hình trên bàn thờ, nghe tiếng hỏi thăm, ngồi dậy ngơ ngác tiếp
chúng tôi; Chị vừa mất đúng 21 ngày.
Một chút tình người, một chút sẻ chia, một lời thăm
hỏi với mong muốn dựa vào nổ lực của bản thân, anh sẽ vượt qua nỗi đau mất mát,
vượt qua bệnh tật hiểm nghèo, vượt qua hoàn cảnh éo le để tiếp tục những ngày
còn lại vì hai con nhỏ dại, (một cháu lớp năm và một cháu lớp một)./.