F ĐÃ QUA RỒI ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


ĐÃ QUA RỒI

Trưa ngày 27-11 nghe NHẠN gọi điện:: -XUÂN biết chưa anh NHÂN bị đột quỵ cấp cứu bệnh viện Tỉnh từ sáng tới giờ -XUÂN xuống góc nhà xem đi ! Run ..bắt đầu nhịp tim đập mạnh ...tự nhiên run khan ... Bấm số gọi cho TIẾN ĐẠO không thấy nhận máy {cái ông nầy làm gì mà không nhận máy vậy trời ...! Bấm tiếp gọi cho LỘC .... -NHÂN đang cấp cứu giờ chưa tỉnh Bác sỉ không cho vào -LỘC đang chuẩn bị về đây . -Vậy hả ! Vậy thì tối Ngọc Xuân lên còn không thì chiều mai -chắc lúc đó Bác sì sẻ cho vào . Nóng ruột quá gọi cho THANH LIÊN -Bạn chưa biết gì cả nên hỏi và NGỌC XUÂN cứ i chang vậy mà trình bày -xong rồi đưa lên fb thông báo cho tất cả Bạn bè biết để cùng nhau ! Lay hoay làm việc mà đầu óc tâm trí chạy lung tung .... Chợt nhớ đến THUÝ HƯƠNG giờ nầy mới nhớ người cần gâp người quan trọng -thua cái trí nhớ có vấn đề nầy luôn -Bấm số gọi cho THUÝ HƯƠNG : -Sao Ông không gọi cho Tui -NHÂN ở phòng cấp cứu nhưng Tui vào được Tui nắm tay NHÂN nói chuyện mà -đâu bất tỉnh đâu ?có điều NHÂN yếu lắm Bác sỉ không cho vào đâu . -Trời trời vậy mà NGỌC XUÂN nghe LỘC nói nên lên fb thông báo cho Bạn bè rồi - Có một điều NGỌC XUÂN rất phục BÍCH LOAN vừa thông báo là có mặt BÍCH LOAN liền Bạn thông báo tiếp và một lúc sau Bạn bè của chúng ta ai cũng lo và Cầu nguyện -BÍCH LOAN rất thông minh thông báo tiếp là NHÂN đã tỉnh và đang rất yếu -NGỌC XUÂN cảm nhận được tài ứng biến và đối nhân xử thế tình huống của BICH LOAN -Rất thông minh . Qua messeger nói chuyện vời THUẦN -Chắc phãi đưa NHÂN vào SG XUÂN à nhưng để xem sao đang tính thôi! -Phãi động viên LÀNH đưa đi THUẦN à chứ mình chẳng yên tâm ở đây đâu ! Và như các Bạn biết bây giờ PHẠM ĐÌNH NHÂN của chúng ta đang ở SG -Tự nhiên tâm mình bình thãn hơn . Theo doi trên fb thương BÍCH LOAN ghê -thức để đón -đón xong đâu đó rồi thông báo cho Bạn bè - Còn Bạn LAN thì thương và lo lắng như anh em ruột - quay quắt chắc sáng nay gặp được NHÂN rồi - Qua sự việc đã xãy ra -NGỌC XUÂN viết bài nầy ý muốn nói rằng : -Những lúc hoạn nạn khốn khó - chúng ta những người Bạn sát cánh bên nhau -yêu thương nhau như Anh Em một nhà -tuy rằng không mang cùng huyết thống -Tình cảm nầy chỉ có trong mỗi chúng ta cảm nhận được mình yêu thương Bạn mình đến nhường nào ....không là tiền bạc -không là vật chất chỉ có Tấm chân tình cũng đủ cho chúng ta trân trọng . NGỌC XUÂN cầu mong Anh PHẠN ĐÌNH NHÂN được bình an và mau mạnh khoẻ! NGỌC XUÂN tự hào -hãnh diện vì có được những người Bạn đúng nghĩa bên mình !