Dù cho gió bão đầy trời,
Ai kia trách móc bao lời đắng cay.
Nói câu hờn giận mưa mây,
Ngã lòng ta vẫn ngất ngây bạn bè....
Nói thầm thì chỉ mình nghe,
Nghiêng vai gánh cả le te blog mình
Lòng như vắng mãi bình minh,
Ta chìm vào tận cõi tình ngẩn ngơ
Vẫn nghe lời trách vu vơ...
Vững vàng trút hết ngày giờ rảnh rang.
Như tim thấu suốt ngọc vàng,
Kiềng chân ta lại đôi hàng chứa chan
Ba hoa tình khúc lan man
Chân trời trói buộc vỏ vàng chiều buông...