Như mọi buổi sáng, 5 giờ mang giầy, nhớ
Anh Chàng, lấy 10.000 đồng duy nhất bọc trong túi, đi ra đường ngẫm nghĩ chuyện
đã qua ngày qua, nhớ những tấm hình không mang kính của Người Bạn Ngocxuan,
hình hoàn toàn lạ nếu không có ghi dòng chữ Ngocxuan thì Tôi nhận không ra đó
là Bạn Tôi . . . đang mơn trớn theo dòng nghĩ thì đã bước đến nơi Anh Chàng
thường ngồi lâu nay mà không hay, Tôi vụt móc túi lấy ra tờ giấy bạc duy nhất
10.000 đồng đưa Anh Chàng, Tích Tắc hôm nay Anh Chàng không cầm liền mà đưa đôi
mắt nhìn Tôi như ngạc nhiên, Tôi cũng Tích Tắc nhìn xuống thấy liền 1 chai 2 xị
rượu trắng và những miếng mồi chả, lại Tích Tắc nhìn mặt Anh Chàng hôm nay
không phải là Anh mà một người khác, Tích tắc mới biết hôm nay 10.000 đồng trao
không đúng Chủ, nhưng đã lỡ trao Tích Tắc cũng bước đi, suy nghĩ đã trao, tặng, cho, biếu, cúng . . .
thì người ta có thể làm bất cứ chuyện gì kể cả 2 xị rượu trắng dù đó là 10.000
đồng hay 1 tỷ, rồi quay bước tiếp tục nghĩ cái hình không mang kính trên trang
Facebook của Ngocxuan . . . Tích Tắc.
Phan Thiết, Ngày 26.11.2014
NGUYENTIENDAO.
@ Hãy cho nhau nụ cười.
“Quên”.