Ta những tưởng quên niềm đau từ ấy.
Nhủ lòng rằng thôi chết với tháng năm!
Cớ sao người ly biệt đã xa xăm...
Vẫn trở lại nơi này trong tâm thức...
Có phải không? lòng xuân còn rạo rực?
Khúc tình xuân còn lắng đọng ngọt ngào?
Đêm ngại ngần tay trống mãi ước ao?
Người tình mộng đặt nụ hồng trên gối?
Có phải không? gió xuân làm bối rối
Thả tơ trời cho người cũ bâng khuâng?
Trà thơm hương môi cạn chén mấy tuần
Ngơ ngẩn ngóng cánh chim trời lang bạt
Cánh hoa xuân còn đưa hương ngan ngát
Tháng giêng còn nắng đẹp trãi vườn xưa
Trăng chưa về... còn xa ngái mây mưa
Ta thầm biết ngày xuân còn ngư trị
Bóng xuân tươi để lòng ai mộng mị
Trách yêu hoài đêm vắng mặt tình nhân...
Câu hát say mơ, xin ru lại tình gần
Ngày xuân thắm... chờ mong thuyền viễn xứ...
Xin gửi trao tháng Giêng lời tình tự,
Cho nồng nàn trong nắng ấm tươi vui
Cho thi nhân không day dứt ngậm ngùi
Mùa xuân vẫn ngọt ngào không hờn tủi