Có phải em vừa đến xuân yêu
Tha thướt nhởn nhơ dưới nắng chiều
Tóc uốn pidê hở cổ trắng
Nhan sắc ẩn trong dáng mỹ miều
Mới thoáng qua, xuân đã chờn vờn
Đã vì em khao khát yêu đương
Lòng anh bối rối ba ngày Tết
Tìm nụ tầm xuân để mộng thường
Nhún nhường nên đơn chiếc tội tình
Anh về chăm chút đóa hồng xinh
Của em đánh rớt xuân năm ấy
Ép cánh hoa khô gờn gợn tình
Năm ngón tay sần sùi ghồ ghề
Vẫy dòng thư pháp kéo lê thê
Làm con mọt sách ăn mòn gáy
Hận mình non nớt nhát si mê...!
(Hàn Sinh)