Trong trái tim nhức nhối màu hồng
Mang ngàn nổi nhớ trời êm ái
Nên sợ xuân về, xuân đau thương
Xuân tha phương, người khóc ly hương
Chuyện thần mai rất đội hoang đường
Hoa chưa khai nhụy rơi vô ý
Tình tàn chưa kịp nói yêu đương
Nên trắng tay phù phiếm cuộc đời
Rốt cuộc anh xất bất xơ bơ
Đếm từng ô nhỏ khô dòng lệ
Một đời chưa có nụ xuân tươi
Đừng đến xuân ơi, sầu lại sầu!
Tình anh, em xé nát từ lâu
Lòng anh đã chết khi viễn xứ
Chỉ để riêng em ửng sắc màu
Xuân không về trong hốc mắt sâu
Không rung lá biếc khúc gieo cầu
Thành phố buồn tênh không xác pháo
Khắc khoải đâu đây..., giọt lệ sầu!
(Hàn Sinh)