Mình ta đứng lặng bên đồi
Dõi vế núi cũ... tan rồi giấc mơ
Mộng đời dang dở vần thơ
Bể dâu một thoáng bạc phơ tóc chiều...
Dõi vế núi cũ... tan rồi giấc mơ
Mộng đời dang dở vần thơ
Bể dâu một thoáng bạc phơ tóc chiều...
Dễ gì quên một thời yêu
Cố nhân giờ đã phiêu diêu nẻo nào?
Tà dương tím phủ loang màu
Mà thuyền ai vẫn lạc vào sóng chênh...
Từng đêm ta gọi thầm tên...Cố nhân giờ đã phiêu diêu nẻo nào?
Tà dương tím phủ loang màu
Mà thuyền ai vẫn lạc vào sóng chênh...
Cư-Nguyễn