RU TA NGẬM NGÙI
Có phải là em bỗng lại về
Mơ hồ ẩn hiện giữa cơn mê
Đồi xưa khói quyện chìm hoang phế
Phố cũ sương mờ lịm ủ ê..
Gió thổi tan rồi bao ước thệ
Mây trôi vụn hết những mong thề...
Làm sao hiểu được lòng nhân thế
Để một mình ta với não nề
Cư- Nguyễn.Có phải là em bỗng lại về
Mơ hồ ẩn hiện giữa cơn mê
Đồi xưa khói quyện chìm hoang phế
Phố cũ sương mờ lịm ủ ê..
Gió thổi tan rồi bao ước thệ
Mây trôi vụn hết những mong thề...
Làm sao hiểu được lòng nhân thế
Để một mình ta với não nề
NGÕ TỐI
Ngõ tối đường khuya chậm bước về
Nghe chừng mặc tưởng đọng trời mê
Câu thơ ngất ngưỡng tình hoang phế
Khúc nhạc mơ màng nghĩa ủ ê
Trách cứ người xưa quên nguyện thệ
Buồn thương cảnh cũ nhớ câu thề
Sao chông nỗi nhớ dầy đêm thế!
Lạc hẫng niềm riêng dạ não nề
Hồ Thúy Hương.
Câu thơ ngất ngưỡng tình hoang phế
Khúc nhạc mơ màng nghĩa ủ ê
Trách cứ người xưa quên nguyện thệ
Buồn thương cảnh cũ nhớ câu thề
Sao chông nỗi nhớ dầy đêm thế!
Lạc hẫng niềm riêng dạ não nề
Hồ Thúy Hương.