Em
thương Phan Thiết những buổi chiều
Âm thầm hoang vắng bước cô liêu
Con đường Thanh Hải thời hoa bướm
Vĩnh Thủy em về gợi niềm yêu
Tôi yêu Phan Thiết những phố phường
Lạc Ðạo, Bình Hưng nghe luyến thương
Phú Trinh, Ðức Thắng khung trời mộng
Nổi nhớ khôn cùng nổi vấn vương
Tôi yêu Phan Thiết những con đường
Theo bước em về gợi nhớ thương
Hàng cây rũ bóng trong chiều nắng
Gợi chút ân tình với chút hương
Phan Thiết những chiều gió miên man
Nhung nhớ thương anh nhớ vô vàn
Nắng vẫn trải dài bên thềm vắng
Để mãi mong chờ bước anh sang
Phan Thiết vào thu anh biết không
Lối cũ tối về nghe mênh mông
Đuờng Trần Hưng Ðạo dài lưu luyến
Trưng Trắc chiều buồn thương nhớ mong
Chiều mưa Phan Thiết chiều êm đềm
Nổi nhớ trong em nổi dịu êm
Nhà thờ Lạc Ðạo chuông ngân tiếng
Mưa rơi ngoài trời nhung nhớ thêm
Chiều mưa Phan Thiết xứ thâm trầm
Nhớ làng Vinh Phú nổi nhớ thương
Yêu thương Trường làng thuở còn nhỏ
Xao xuyến bâng khuâng nhớ lặng thầm.
Âm thầm hoang vắng bước cô liêu
Con đường Thanh Hải thời hoa bướm
Vĩnh Thủy em về gợi niềm yêu
Tôi yêu Phan Thiết những phố phường
Lạc Ðạo, Bình Hưng nghe luyến thương
Phú Trinh, Ðức Thắng khung trời mộng
Nổi nhớ khôn cùng nổi vấn vương
Tôi yêu Phan Thiết những con đường
Theo bước em về gợi nhớ thương
Hàng cây rũ bóng trong chiều nắng
Gợi chút ân tình với chút hương
Phan Thiết những chiều gió miên man
Nhung nhớ thương anh nhớ vô vàn
Nắng vẫn trải dài bên thềm vắng
Để mãi mong chờ bước anh sang
Phan Thiết vào thu anh biết không
Lối cũ tối về nghe mênh mông
Đuờng Trần Hưng Ðạo dài lưu luyến
Trưng Trắc chiều buồn thương nhớ mong
Chiều mưa Phan Thiết chiều êm đềm
Nổi nhớ trong em nổi dịu êm
Nhà thờ Lạc Ðạo chuông ngân tiếng
Mưa rơi ngoài trời nhung nhớ thêm
Chiều mưa Phan Thiết xứ thâm trầm
Nhớ làng Vinh Phú nổi nhớ thương
Yêu thương Trường làng thuở còn nhỏ
Xao xuyến bâng khuâng nhớ lặng thầm.
TH
Môi em đỏ mọng thơm thơm mềm
Trao anh lần nữa làn môi ấy
E ấp ngại ngùng anh muốn điên ....
Bài thơ chị viết gợi nhớ nhiều quá ha...
Trao anh lần nữa làn môi ấy
E ấp ngại ngùng anh muốn điên ....
Bài thơ chị viết gợi nhớ nhiều quá ha...