Chạnh
nhớ quê nhà tỏ ít câu
Nhờ thơ để trút cạn cơn sầu
Tha hương quạnh quẽ bao người thấu
Viễn xứ cô thầm mấy kẻ thâu
Mộng vỡ như sương nhòa đỉnh núi
Đời trôi tựa nước chảy ngang cầu
Còn chăng kỷ niệm thời thơ ấu...
Tiếng Mẹ ru hời... mãi thấm lâu.
Nhờ thơ để trút cạn cơn sầu
Tha hương quạnh quẽ bao người thấu
Viễn xứ cô thầm mấy kẻ thâu
Mộng vỡ như sương nhòa đỉnh núi
Đời trôi tựa nước chảy ngang cầu
Còn chăng kỷ niệm thời thơ ấu...
Tiếng Mẹ ru hời... mãi thấm lâu.
Cư- Nguyễn.