"Cứ ngỡ xuống trần chơi
một chốc
Đâu ngờ ở mãi đến hôm nay"
Đâu ngờ ở mãi đến hôm nay"
CỨ tìm chén rượu thỏa tình say
NGỠ gạt niềm đau thế tục này
XUỐNG cảnh xô bồ tranh vị ấy
TRẦN ai hỗn loạn cướp danh này
CHƠI bè tạo nhóm trò gian quậy
MỘT lũ gom bè kế xảo vây
CHỐC bỗng bình tâm choàng tỉnh dậy...
ĐÂU NGỜ Ở MÃI ĐẾN HÔM NAY
NGỠ gạt niềm đau thế tục này
XUỐNG cảnh xô bồ tranh vị ấy
TRẦN ai hỗn loạn cướp danh này
CHƠI bè tạo nhóm trò gian quậy
MỘT lũ gom bè kế xảo vây
CHỐC bỗng bình tâm choàng tỉnh dậy...
ĐÂU NGỜ Ở MÃI ĐẾN HÔM NAY
Cư- Nguyễn.
“Cứ ngỡ xuống trần chơi
một chốc
Đâu ngờ ở mãi đến hôm nay!”
(Bùi Giáng)
.
CỨ rằng cõi tạm trở về ngay
NGỠ được hồi quy chẳng trụ hoài
XUỐNG thế tâm phàm còn bận rộn
TRẦN hồng xác tục vẫn vui say
CHƠI trò quyến luyến mùi ô trược,
MỘT thuở bàng hoàng vị đắng cay!
CHỐC đã hồn tan, thân bại hoại
ĐÂU NGỜ Ở MÃI ĐẾN HÔM NAY!
Đâu ngờ ở mãi đến hôm nay!”
(Bùi Giáng)
.
CỨ rằng cõi tạm trở về ngay
NGỠ được hồi quy chẳng trụ hoài
XUỐNG thế tâm phàm còn bận rộn
TRẦN hồng xác tục vẫn vui say
CHƠI trò quyến luyến mùi ô trược,
MỘT thuở bàng hoàng vị đắng cay!
CHỐC đã hồn tan, thân bại hoại
ĐÂU NGỜ Ở MÃI ĐẾN HÔM NAY!
Hàn Nguyên Trinh. 101018