Không còn ngày bạc pha tuyết sương,
Chị đã ra đi bỏ con đường,
Bỏ ngày, quên tháng năm yêu dấu.
Kỷ niệm còn đầy,đêm lắng sâu...
Trời sắp vào đông rồi chị ơi!
Lá chết biệt thu rụng bên đời
Em đốt chiều vàng mong chị ấm
Lặng thầm ru mãi khúc ngàn năm...
Chị đến cho dòng sông mát trong..
Cho câu dung dị thiết tha lòng..
Nhớ quá nghẹn tuôn hàng lệ nóng..
Xòe tay,,vươn nắm.. chỉ hư không...
Em thấy chị cười giữa mênh mông..
Điệp trùng đồi cát..sắc mây hồng
Con đường thiên lý xuyên Nam Bắc..
Dằng vặt nỗi niềm..mưa sa giăng..
Đêm vắng,trời xao xác tiếng chim..
Thềm khuya như có bước chân mềm.
Âm thầm lưu luyến hương cỏ biếc..
Bước nhỏ chị về trên lối sương.....
Biết nói gì cho vơi nhớ thương..
Phiêu du trong giấc mộng canh trường..
Mỗi mùa hạ đến thêm nhung nhớ....
Không còn ngày bạc pha tuyết sương....
.