Cây mận đầu nhà đã trổ bông,
Mùa thương trái chín ngập sân vườn.
Chị quét lá vàng,ươm cây giống..
Sau nhà nước đọng, chị khơi mương...
Đã vào mùa trái ngọt yêu thương,
Đất cần tay chị để dâng hương....
Từng chùm ổi chín,chen trong lá..
Chăm sóc nhờ ai..hóa đậm đà..
Sao nỡ đoạn đành..hở hóa công
Tạo chi chia biệt để đau lòng..
Cỏ hoang đã kín trên sân rộng..
Sau nhà mưa ngập..phủ dầy rong...
Em vẫn nhớ ngày xa cố hương
Mắt buồn tha thiết, dạt dào vương..
Nhắn nhủ: nhà vườn cây trĩu quả
Gọi dùm tụi nhỏ ,hái dâng cha...
Hà Nội mưa hoài.. mưa xót xa..
Em ngắm trời đêm... nhớ quê nhà
Nắm bàn tay chị,thương..thương quá..
Cách mấy dặm trường...xa ..quá xa...
Thu ơi! chị phải cố chị nha...
Chi phải theo em trở về nhà..
Gia đình .bè bạn mong chị lắm...
Con đường Nam Bắc quá xa xăm.....
Phút cuối nhìn nhau lệ ướt dầm
Cố cười chị bảo:một lần thôi
Xe lao vun vút trong đêm tối..
Không kịp ..chị ơi! chẳng kịp rồi!!!!!!!!!
Chị hứa với em.. hứa rồi mà
Sao nằm yên lặng.. chẳng kêu ca......
Mi dài khép lai...buông tất cả.....
Còn ai đem trái ngọt cho Cha...