Tôi viết vần thơ có nỗi riêng....
Vẫn biết người xem cũng lụy phiền..
Xin hãy bao dung,lời cằn cỗi,
Lời buồn giây phút muốn chia đôi.
Chuyện buồn chia xẻ bạn cùng tôi,
Sợi nắng nhạt phai, ngã xuống đồi..
Nghe chừng hơi giá len qua cửa
Bi lụy nào chèn kín tim côi.......
Tôi biết mình khuyên bạn nhiều rồi..
Lời nào cho bạn, nay cho tôi...
Tắt nắng hoàng hôn thèm hơi ấm,
Thơ mang tâm trạng dáng trầm ngâm..
Tôi biết mình không thích thế đâu,
Gieo chi thương cảm với âu sầu.
Nhưng từ lâu lắm...trong tiền kiếp...
Buồn khổ từ đau cuộc bể dâu.
Nỗi khổ, niềm vui cứ dật dờ,
Sóng dồi, mưa dập thấm vào thơ..
Thơ nhiều tâm sự nên từ đó:......
Một đời thơ..khốn khó.. ÂU LO..