Đến gởi xe lên thang máy tới tầng tư
Trên sân thượng nhìn phố đèn gió vi vu
Có đêm chúng tôi chuyện trò không kiểu cách
Nhưng tôi vẫn thích
Có buổi sớm trời Phan-thiết
Bạn bè í ới gọi nhau đến quán em
Chiếc xe đạp đôi dựng góc bên thềm
Mình gặp lại nhau sau bao ngày xa vắng
Ngồi sít gần nhau chờ đong đầy giọt đắng
Nghe lòng mình vui sướng rộn phút giây
Em sốt sắng lo ăn uống đã bao ngày
Không sao đếm hết tấm lòng em đó
Có một lần tôi nghe em nói nhỏ :
“Anh ơi… em chờ mãi đọc thơ anh!”
NTH
09-11-2012