Em ra đi rồi em trở về đây
Về trong chiếc Quan Tài đậy kín
Phủ Cờ vàng ba sọc đỏ
Em hy sinh năm một chín bảy hai
Cổ áo em không có một Bông Mai
Những thứ đó dành cho người ở lại
Em thật sự đã ra đi mãi mãi
Khi tuổi đời chưa được đến hai mươi
Ngày em về gió Bấc thổi mù Trời
Còn mùa Đông cát bay rát mặt
Chị không khóc mà nghe cay khóe mắt
Không hơi sương mà lạnh buốt đôi vai
Em về đây không nguyên vẹn hình hài
Trong cồ quan tài bằng Thép
Dứt Chiến tranh để được Hòa Bình
Đã giết chết nhiều người mang áo lính
Lính bên này ,hoặc Lính bên kia
Để lại giọt lệ sầu của Mẹ những đêm khuya
Cùng tiếng khóc thầm của người Chinh Phụ
Và những tình yêu vừa khai Nụ
Phải lụi tàn khi người nằm xuống xuôi tay
Rồi hôm nay vòng Nhang khói cuộn bay
Chị thấy em nhập nhòa sau Khung Ảnh
Bốn mươi năm ... Ừ ! Đã bốn mươi năm
Em lại về
Em lại về ....Ngày Tảo Mộ !
2012