Trần Gian là ở trọ
Nhưng khi Về lòng vẫn nhói đau
Người về người ở như nhau
Tim nức nỡ lệ trào không dứt
Thôi đành vậy kiếp Phù Vân ẩn khuất
Số Tử Sinh có ai tránh được đâu
Mong
Người ở lại chôn kín nỗi sầu
Kẻ Qúa Vãng bình an siêu thoát !