F Lời văn ngắn. CÓ LÀ ÂN KHÔNG? ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Lời văn ngắn. CÓ LÀ ÂN KHÔNG?

    Thanh đi Bộ Đội ngày ra đi buồn lắm vì Gia Đình bao năm nay cứ nghĩ hết chiến tranh thì không còn đi lính, mà thời chiến đi lính là coi như tiêu, vậy mà đất nước thống nhất Thanh lại đi lính nên buồn lắm, đi Bộ Đội Thanh có lớp 12 được cho học khóa Y Sĩ  phải 3 năm nhưng thật có 18 tháng rồi đưa qua Campuchia như thực tập trên chiến trường, nguy hiểm nhân 2. May mắn vài năm tình hình thay đổi Bộ Đội Vietnam kéo về thì Thanh mang được chức Thượng Sĩ Quân Y về đóng tại cái làng Chài, chuyển qua Bộ Đội Biên Phòng lại làm công tác dân vận, từ đó Thanh chọn hướng binh nghiệp sẽ mãi. Lúc đó thuốc uống rất hiếm mà Thanh làm công tác dân vận hay giúp những người dân xóm làng Chài này làm nhiều người thích Thanh lắm, thậm chí Thanh phải làm Bà Mụ đỡ đẻ giúp người dân nơi đây nếu không kịp chuyển bệnh viện Tỉnh.
      Được 1 năm Thanh trình cấp trên đã làm mang thai một thiếu nữ, bị làm kiểm điểm tới lui cuối cùng cấp trên đứng ra chọn ngày đi đến nhà người Con Gái đó hỏi cưới, tổ chức ai làm gì, cái gì, nói gì... như Gia Đình sắp xếp hết đâu vào đó lại dùng chiếc xe Jeep duy nhất của Đồn Biên Phòng cần mới dùng đến. Đã thông báo Gia Đình nhà người Con Gái ngày giờ đó Đàng Trai đến hỏi cưới, nhưng khi đến căn nhà người Con Gái vẫn bình thường như không một chuyện gì, Thanh ngạc nhiên dù đã nói trước nhưng mọi người vẫn được mời vào trong nhà rất từ tốn. Ba của người Con Gái cũng bình thản nói như không có gì:
- Các Anh đến đây Tôi biết nói chuyện gì nhưng Tôi không thích các Anh, coi như không việc gì nhất là Anh Thanh người Đàn Ông quen Con Gái Tôi. Các Anh về đi, không gì đâu... xin lỗi Tôi bận.
     Ba của người Con Gái nói xong bước vào trong, làm không ai nghĩ có chuyện này xảy ra. Thanh tìm hiểu mới biết tại sao Ba của người Con Gái mà Thanh trai gái lại cư xử như thế. Ông là một người lính chế độ cũ, Ông ghét nên không thể gả Con Gái cho người lính chế độ mới là Thanh, làm Thanh hối  hận áy náy thỉnh thoảng vẫn ghé thăm nhà người Con Gái như muốn giúp được cái gì cứ giúp, nhất là đưa thuốc bổ giúp người Con Gái mang giọt máu của Thanh nhưng luôn bị từ chối và không nói chuyện được với người có mang giọt máu, mà người Cô Gái luôn nhìn Thanh bằng đôi mắt lạ lắm cho đến giờ chẳng hiểu ánh mắt ấy lúc đó ra sao? Vẫn cố tìm nhưng Gái vẫn tránh né mà nhìn Thanh thật lạ như thế.
     Công việc Y Tá là khi có chuyện mới làm còn không thì vẫn như Anh Em gác Đồn nhìn ngó kiểm soát ghe ra vô, thời điểm đó đất nước nghèo, không làm được nên nhiều người trốn ra nước ngoài bằng những chiếc ghe nhỏ đầy nguy hiểm thành phong trào, nơi Thanh ở dù nhỏ nhưng đã xảy ra nhiều vụ dù ghe chỉ 1 hay 2 lốc vẫn vượt đại dương, thời đó cả Thế Giới nhìn người Vietnam quá can đảm.
     Ngày đó là cái ngày dấu ấn của Thanh trong đời, đêm Chủ Nhật đó Thanh là người trực chính của 2 người, thỉnh thoảng có ghe ngừng vào trình sổ, người trực ra xem ghe người rồi ký vào sổ cho đi. 9 giờ có người vào trình sổ, không hiểu sao Thanh đứng lên cầm sổ đi ra xem ghe kiểm soát, thấy ghe nặng bước lên ghe đến buồng lái thấy nhiều người nằm sát rạt dưới ghe, Thanh bắt gặp Ba của người Cô Gái không gả con nhìn Thanh với ánh mắt chầm chầm, quay bên thấy người Cô Gái đó, Em Gái, Em Trai... Thanh mở mắt lớn nhìn như không thấy rồi quyết định ký liền vào sổ trả lại cho ghe đi, lên bờ đêm đó Thanh thức trắng.
     Sáng mai Thanh làm kiểm điểm do đêm qua có chiếc ghe 1 lốc trốn đi mà Đồn không hay biết và cũng từ đó Thanh buồn, làm việc không hăng hái như lâu nay cho mãi đến lúc xin giải ngũ về Quê. Về lại Đồng Quê cái nơi làng xa xôi hẻo lánh sống làm ruộng với Gia Đình cũng như bao Anh Chàng Bạn khác lần lượt lấy Vợ sinh Con, riêng Thanh mãi 39 tuổi mới có Vợ là Cô Giáo nhỏ hơn 10 tuổi.
     Tháng ngày cứ qua đi đời sống Nông Dân luôn tất bật mà không khá lắm. Sau có phong trào trồng Thanh Long phát triển ai cũng đở khá, sắm sửa nhiều hơn tất cả đi lên từ cây Thanh Long. Cách đây 5 tháng, hôm đó Thanh có người Bạn Bộ Đội Biên Phòng đến tìm và cho biết nhắc lại người Con Gái khi xưa ở làng Chài ấy ở Mỹ có về tìm Thanh, Cô ấy cho biết tìm Thanh để giúp đứa Con Gái nay đã lớn học ra Bác Sĩ, Thanh nghe người Bạn nói thế nên vui không nghĩ đến. Rồi lần đó Thanh có gặp lại người Cô Gái cho biết mãi lần thứ 3 này mới gặp Anh, “Tôi tìm Anh không vì Tôi mà vì Con Gái và người Cha của Tôi, Ông còn sống luôn nhắc và muốn Tôi phải tìm ra Anh để cám ơn không mình Ông mà cả nhà ngày gần đây”. Ông cùng đứa Con Gái Thanh sống tại Hawai, người Con Gái Thanh gần gũi sau khi qua Mỹ sanh đẻ đi làm đi học rồi có Chồng ở Cali hạnh phúc. Còn Thanh đã lần nói với Vợ có quen và quan hệ với người Cô Gái nay mới biết có giọt máu của mình trong Gái đã trưởng thành Vợ nghe biết cũng không có tí gì, lần lần Thanh liên lạc và nói chuyện Con Gái ở Mỹ nhưng tiếng nói lơ lớ hứa 2 năm nữa về thăm để biết về Ba, nó đã nghe qua Ông Ngoại về Ba nên thương yêu lắm dù chưa một lần thấy mặt.
     Sáng hôm đó Thanh đang nghĩ ngày gần đây sẽ gặp lại Con Gái không biết thế nào, bỗng có tiếng trước nhà ồn ào nhiều người thì người Vợ vào nói “Anh Thanh có cả Gia Đình Vợ Anh từ Mỹ về đến thăm kìa...” nói trong nét mặt lạ không như cái lần Vợ nghe biết Anh có giọt máu ở Mỹ mà không tí gì, hôm nay Vợ Anh đang có tí gì mà chẳng biết vui hay buồn trong lòng Vợ Anh.
      Anh kể với Tôi đến đây tự dựng đứng lại như có gì đó rồi nói “Đố Mày Vợ ở Vietnam Tao thế nào, Vợ ở Mỹ Tao ra sao, Con Gái Tao thế nào với Tao, Ông Già Vợ nói gì, 2 đứa Em Vợ ở Mỹ về nhìn Tao với con mắt gì? Thử nghĩ đi lần sau Tao ghé sẽ nối tiếp rồi đứng lên bước ra khỏi nhà Tôi.

           Phan Thiết, Ngày31.8.2014
                 NGUYENTIENDAO

     @ Nếu Hạnh Phúc là một chất lỏng thì nó sẽ là Rượu.
                         Philippos