F Lời văn ngắn . MỘT THOÁNG... ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Lời văn ngắn . MỘT THOÁNG...

     Ngày hôm đó gặp lại các Bạn nhất là gặp lại HT, một thoáng quay về HT là một nữ sinh áo trắng thùy mỵ nhẹ nhàng từ phong cách đến lời nói. Nhưng rồi năm 1975 đến nhiều người Bạn không còn gặp thấy nhau do kinh tế cuộc sống mỗi gia đình, khá lâu sau gặp vài người Bạn có hỏi về HT biết có gia đình sống tại Phanrang, nay gặp lại gần 40 năm cũng còn những nét cũ vui vẻ của một cô gái Nữ sinh áo trắng tại đường HTLO năm xưa.
     Tôi nhớ cái thời đi học, ở cái tuổi giao điểm trẻ con người lớn nên cố tạo những bộ tịch người lớn tránh né kiểu cách trẻ con, mà lại thích kiểu này kiểu người lớn nhưng thật trẻ con. Đi học về vừa bỏ sách vở xong, chua kịp thay áo thì thằng A (nay đang ở Thụy Sỉ) muượn chiếc xe Honda Dame của Anh nó đi lính mới vừa bỏ ra chạy lên nhà gọi Tôi, 2 thằng lên xe chạy thẳng qua con đường HTLO lúc đó gần 12 giờ trưa, chạy lên đến Sân Banh quay đầu xe chạy  về, đến ngã tư Bưu Điện quẹo phải chở Tôi về nhà thả xuống mà 2 thằng chở nhau như có việc gì đó quan trọng lắm không nhìn ngó ai chỉ nhìn phía trước thật người lớn Đàn Ông tính, vậy mà ít nhất 1 tuần 3 lần như thế vào giờ ngọ nắng nóng nhất trong ngày. Tại sao phải như thế?
     Bởi con đường HTLO những năm tháng đó có nhiều Công Chức cư trú tại đó lại sinh con dễ thương, giáo dục tốt nên có nhiều cô Bạn nữ sinh áo trắng thật đẹp cả tâm hồn và thể xác như HT, DH, BN, HL, D . . . và nhiều nữa, đã làm 2 thằng ngớ ngẩn chạy trong cái giờ đó để nhìn nếu có, đó là một trong những cái chóm làm người lớn.
     Lẽ ra Tôi và A sẽ thường xuyên chạy trên con đường đó lắm lần và không biết đến bao giờ nếu không có sự cố xảy ra. Lần đó vào một buổi chiều thứ Bảy, Tôi và một nhóm Bạn trai hẹn nhau đi bắt cua tại Sông Cà Ty, điểm gặp bắt cua trước Trường Nữ Phanthiet vô tình đạp xe trên Cầu Sắt xuống đụng phải xe đạp DH, thời trẻ con mới lớn tánh khí rất ta đây, rất thích quen thân mà lại trời đất lại gây, Tôi nhớ 1 câu DH nói:
-       Thôi đi Ông, đường HTLO ai cũng biết 2 Ông, trời nắng chang chang mà chạy xe ngoài đường, đồ điên!
     Nghe câu nói trên máu Anh Hùng lại nỗi lên hơn nữa, may nhờ những người Bạn đi bắt cua can ngăn, Tôi bị tổn thương câu nói ấy, thường thì người học giỏi rất nhạy cảm nên dễ bị tổn thương, từ đó 12 giờ Tôi không còn chạy rong trên con đường đó nữa. Nên nhớ không phải lúc đó chỉ có 2 thằng Tôi điên đâu nha mà nhiều chàng lắm nên cin đường HTLO lúc bấy giờ dù chật nhỏ nhưng luôn có xe qua lại do những thằng điên, ai đó không tin cứ hỏi lại những người lớn tuổi sẽ biết. Đó là một trong những cái tuổi mới lớn.
     Câu chuyện này nhờ gặp lại HT  nên Tôi nhớ lại và Tôi nghĩ người Bạn A đang ở Thụy Sỉ nhắc lại, chắc cũng không quên 12 giờ trưa vì đây là cái ngong của Tuổi Áo Trắng.
     Một thoáng . . .

             PhanThiet, Ngày 26.8.2014
                  NGUYENTIENDAO

   @ Kỷ niệm luôn ghi vào bộ nhớ những gì đẹp.
                            “Quên”.