Bắc nhịp cầu xa vọng tiếng ru đêm.
Thang thuốc thời gian êm đềm trôi vào nhớ...
Lên núi ngàn cao con thương tình dang dở,
Hỏi suối nguồn thẳm thẳm dấu bi ai.
Ông Diêm vương hứa hẹn chuyện tái lai,
Trời chia biệt âm dương mờ thiên lý.
Lấy đau xót ngăn đôi lòng hiếu hỉ...
Tiền đường chôn lưu luyến tận suối vàng..
Cho tâm can ngày nhàn nhạt hoang mang,
Gái trai giáo dưỡng ơn thấm tràn non biển
Có thức đêm nghe niềm sầu đối diện,
Đòi cao dày trả hình bóng yêu thương.
Được sinh ra con cảm tạ song đường
Không bất hạnh có phải đâu trần thế!